Chương 321: Ước hẹn (4)
Chương 321: Ước hẹn (4)Chương 321: Ước hẹn (4)
Thực ra, Ô Đào cũng đoán được phần nào, cô biết được nhiều thông tin hơn so với Lạc Tái Lâu, nhưng đến khi chính tai nghe được, cô vẫn thấy khó chịu.
Diệp Uẩn Niên nói rất hời hợt: "Nhưng tất cả đều đã qua rồi, anh ở đó một thời gian rất ngắn rồi rời đi, không bị ảnh hưởng gì cả."
Ô Đào nhìn anh, cũng phụ họa theo anh: "Vậy thì tốt."
Hai người nhất thời không nói thêm gì nữa, Diệp Uẩn Niên lẳng lặng ăn cơm.
Thực ra, cô vẫn thấy dáng vẻ anh ăn cơm rất thân thuộc, hồi còn nhỏ, hai người thường xuyên ăn cơm cùng nhau, anh vẫn luôn ăn như thế này.
Ung dung thong thả, mỗi một động tác đều rất ưu nhã.
Nhưng dáng vẻ này lại hoàn toàn tách biệt so với cách anh làm việc trong tiệm cơm nhỏ kia.
Ô Đào trầm mặc nhìn anh ăn cơm, lại nhìn anh đứng dậy thu dọn bát đũa. Động tác dọn dẹp của anh rất thành thạo, nhìn còn thành thạo hơn cả cô. Diệp Uẩn Niên tự nhiên cảm nhận được Ô Đào vẫn đang nhìn mình, nhưng anh không nói gì.
Thẳng đến khi dọn dẹp xong hết, anh đi rửa tay, dùng khăn tay màu trắng lau khô tay, anh mới nói: "Ô Đào, thật ra anh luôn muốn hỏi em một chuyện."
Ô Đào: "Ừ?"
Diệp Uẩn Niên: "Năm đó trước khi ông nội anh lâm chung, ông ấy từng gọi em tới, em cũng gặp ông lần cuối."
Ô Đào: "Ừ"
Diệp Uẩn Niên: "Em có thể nói cho anh biết, ông nói cái gì không?”
Ô Đào: "Anh rất muốn biết à?"
Diệp Uẩn Niên: "Anh chỉ tò mò thôi."
Ô Đào cười nói: 'Nhưng em không muốn nói cho anh biết."
Diệp Uẩn Niên bất đắc dĩ nhìn cô, .
Ô Đào liền nói: "Kỳ thực, nói ra cũng không sao cả, hình như ông ấy không hài lòng với trạng thái của anh vào khoảng thời gian đó, còn rất đau lòng cho anh."
Cô nói rất chậm, lúc nói những lời này, cô vẫn nhìn anh. Anh im lặng rất lâu không nói gì, rồi mới cười khổ nói: "Không hài lòng thì sao, anh cũng không có cách nào cả. Anh không phải là con rối trong tay bọn họ, cũng không bao giờ có thể làm hài lòng tất cả mọi người."
Ô Đào: "Từ lúc trở lại đến giờ, anh vẫn chưa liên lạc với gia đình à?”
Diệp Uẩn Niên: "Lúc trước xảy ra một số chuyện, bọn họ từng đi tới nước Mỹ tìm anh, nhưng anh không muốn gặp, bây giờ bọn họ cũng đã biết là không có khả năng rồi."
Ô Đào: "Từ lúc trở về đến giờ, anh vẫn luôn ở nhà khách à?”
Diệp Uẩn Niên: "Ừ. Anh vẫn đang tìm nhà ở, nhưng cũng không thể tìm ngay được."
Nói đến đây, anh nhìn ra ngoài cửa sổ: "Anh cũng muốn tìm một căn nhà giống như của em, không quá lớn, có thể trồng mấy cái cây, ít rau xanh, vậy là được rồi."
Ô Đào: "Loại nhà này không còn phổ biến nữa, hiện tại hau hết đều là nhà có sân rộng, rất ít nhà xây theo kiểu sân riêng phòng riêng thế này, nhà muốn bán cũng rất ít."
Ô Đào liền nhớ tới căn nhà ở đường Hoa Viên Thập Cẩm kia, căn nhà đó rất tốt, nhưng chắc là Diệp Uẩn Niên sẽ không trở về đó nữa. Diệp Uẩn Niên: "Thôi đừng nói chuyện này nữa, anh đang nhờ người tìm rồi, anh cũng không cần phải quan tâm nhiều."
Ô Đào: "Em vẫn còn một viện khác, vẫn đang để không, nếu cần, anh có thể qua đó ở."
Diệp Uẩn Niên: "Không cần đâu, dù sao anh cũng phải tìm một nơi để ở."
Ô Đào: "Anh định ở lại Trung Quốc bao lâu?"
Diệp Uẩn Niên nhìn cô, nhưng không nói gì.
Ô Đào: "Em chỉ thuận miệng hỏi thôi."
Diệp Uẩn Niên: "Nếu mọi việc suôn sẻ, anh sẽ không đi Mỹ nữa."
Ô Đào: "Công ty bên kia thì sao?"
Diệp Uẩn Niên: "Hiện tại, anh đang có kế hoạch là mở chi nhánh ở Trung Quốc, đầu tư vào đại lục, chuyển trọng tâm sang kinh doanh ở thị trường trong nước. Nếu sau này có cơ hội, anh sẽ bán công ty ở Hoa Kỳ, chỉ giữ lại một số cổ phần cho mình."
Ô Đào: "Như vậy cũng tốt, bây giờ nhà nước đang muốn cải cách, nền kinh tế đang phát triển, rất cần ngoại tệ, cần đầu tư, cũng cần công nghệ —— "
Cô dửng dưng nói: "So với lúc anh ra nước ngoài, mấy năm trở lại đây trong nước đã thay đổi rất nhiều. Nhưng nhìn chung là vẫn bị tụt hậu so với rất nhiều nước, thiếu thốn đủ mọi thứ."
Diệp Uẩn Niên: "Chẳng phải em đang xây dựng dây chuyền sản xuất của riêng mình còn gì?
Ô Đào cười khổ nói: "Chuyện nào dễ dàng đến vậy, cơ sở quá lạc hậu."
Diệp Uẩn Niên: "Đúng vậy, nếu trong nước muốn sản xuất một số linh kiện trang thiết bị quan trọng của máy tính, nó không chỉ phụ thuộc vào vấn đề kỹ thuật, mà còn liên quan đến tất cả các khía cạnh của công nghệ, bao gồm cả cả quy trình kiểm soát chất lượng thiết kế tổng thể. Đây là thứ người ta đã tích lũy bao nhiêu năm, chúng ta không thể làm xong trong một sớm một chiều đực."
Ô Đào: "Ừ, vậy nên em đang nghĩ, có thể đi mượn gà đẻ trứng, đi đường tắt được không."
Diệp Uẩn Niên: "Đường tắt gì?"
Ô Đào nói ra ý tưởng của mình: "Em quen biết với mấy nhà cung cấp ở Hương Cảng, từng tìm hiểu về tình hình của ngành chế tạo linh kiện điện tử ở Hương Cảng."