[Thập Niên 60] Tiến Vào Tứ Hợp Viện (Dịch Full)

Chương 324 - Chuong 324: Truong Ban (2)

Chuong 324: Truong ban (2) Chuong 324: Truong ban (2)Chuong 324: Truong ban (2)

Lạc Tái Lâu: "Vẫn ổn, cô ta vẫn đang an phận dưỡng thai, cô ta khăng khăng sinh đứa bé đó ra, còn anh thì coi như xong rồi, bị cô ta bám chặt lấy."

Ô Đào cũng thấy không đành lòng, nhưng vẫn nói: "Tái Lâu, tuy khoảng thời gian này không thích hợp, nhưng em nghĩ mình vẫn nên nói với anh."

Lạc Tái Lâu: "Cái gì?"

Anh ta chợt hiểu ra: "Là chuyện của Diệp Uẩn Niên à?"

Ô Đào: "Đúng vậy, chúng ta đã chia tay rồi, mặc kệ vì lý do gì, chúng ta cũng chia tay rồi, như vậy, em có thể thông báo với người ngoài về mối quan hệ của chúng ta bất cứ lúc nào. Dù sao vòng tròn Bắc Kinh này cũng không lớn, có chuyện gì cũng lan truyền rất nhanh, vậy nên em muốn đánh tiếng trước với anh."

Lạc Tái Lâu nghe xong cũng chỉ biết cười khổ, anh ta hiểu, hiểu rất rõ.

Ý là, vị hôn thê cũ của anh ta có thể tuyên bố vạch rõ giới hạn với mình bất cứ lúc nào, cô cũng đã tìm được người mới.

Cô chỉ đang báo trước với mình, để mình chuẩn bi sẵn tâm lý, tránh cho cảm thấy xấu hổ khi nghe được tin tức này từ người khác.

Anh ta bất lực nói: "Ô Đào, em có biết không, em luôn rất bình tĩnh và lý trí khi đối mặt với Hà Tích Thanh và anh, em có thể kiểm soát tất cả mọi thứ, nhưng khi đối mặt với anh †a, em lại như một người hoàn toàn khác."

Ô Đào không muốn nói thêm gì nữa, có một số chuyện cô cũng không muốn giải thích với người ngoài, cô chỉ nói: "Tái Lâu, nếu có chuyện gì em có thể giúp được, xin anh cứ nói."

Lạc Tái Lâu bất đắc dĩ thở dài, hơi khổ sở nói: "Em yên tâm, anh biết rồi. Em muốn nói thế nào thì tùy em, anh nhận, dù sao giờ anh có cả đống chuyện phải giải quyết, thêm hay bớt một chuyện cũng vậy cả thôi, em thích làm gì thì làm!"

Nghe thấy vậy, Ô Đào nói: "Tái Lâu, anh nói vậy là có ý gì, chúng ta đi tới ngày hôm nay là do em bỏ đá xuống giếng à? Coi như chúng ta chỉ có quan hệ hợp tác, nhưng tự dưng lại có một người phụ nữ ôm bụng bầu đến tìm em, nếu chuyện này bị truyền ra ngoài, em coi như là bị mất hết mặt mũi rồi còn gì. Em cũng đã cho anh thời gian rồi, hy vọng anh có thể giải quyết tốt vấn đề này." Nói xong, cô thẳng thừng cúp máy.

Ngày hôm sau, Ô Đào vốn định ngủ thẳng tới trưa, ai ngờ cô tỉnh giấc từ lúc sáng sớm, tự làm bữa sáng cho mình. Đang ăn, chuông điện thoại di động của cô vang lên, là Diệp Uẩn Niên gọi tới.

Cô nhận cuộc gọi: "Em đang ăn sáng, chờ ăn xong em sẽ đi."

Diệp Uẩn Niên: "Anh lái xe tới, anh chờ em ở đầu đường nhà em nhé."

Ô Đào: "Ừ, được."

Cúp máy xong, cô ăn sáng, thay quần áo rồi đi ra đầu đường. Lúc ra đã nhìn thấy có một chiếc xe đỗ ở cách đó không xa, chắc là anh đã chờ ở đấy từ sớm rồi.

Cô vội lên xe: “Anh đã ăn sáng chưa, anh chờ có lâu không?”

Diệp Uẩn Niên: "Anh ăn rồi, chờ được một lúc."

Ô Đào: "Vậy được, lái xe từ đây tới Xương Bình chắc cũng mất nhiều thời gian, cụ thể là ở đâu?"

Diệp Uẩn Niên: "Nằm ở phía tây Minh Thập Tam lăng(*), cách Vạn Lý Trường Thành không xa." (*)Minh Thập Tam lăng: Nằm cách trung tâm thành phố Bắc Kinh khoảng 50km, khu di tích nằm dưới chân núi Thiên Thọ, đây là nơi yên nghỉ của 13 vị hoàng đế, 23 vị hoàng hậu triêu nhà Minh.

Ô Đào không khỏi bất ngờ: "Xa đến vậy cơ á, đó là nơi hẻo lánh rồi còn gì."

Diệp Uẩn Niên hơi nghiêng đầu nhìn cô: "Em sợ anh bán em di à?"

Ô Đào: "Giữa ban ngày ban mặt thế này, cho dù anh muốn bán em, cũng phải tìm được khách hàng đã."

Diệp Uẩn Niên khẽ cong khóe môi cười, rồi mới nói: "Đây cũng là lần đầu tiên anh đến đó, nghe nói nơi đó có một trường bắn, mới mở vào năm ngoái, là trung tâm trực thuộc Viện Nghiên cứu vũ khí công nghệ Trung Quốc, còn có một bảo tàng vũ khí hạng nhẹ, chúng ta có thể qua đó thăm quan."

Ô Đào nghiêng đầu nhìn anh: "Anh có hứng thú với những thứ này à?”

Cô nhớ trong bức thư Hà Tích Thanh gửi về, anh ta đề cập đến một vị giáo sư người Hoa trẻ tuổi có niềm đam mê với súng đạn, và có tài thiện xạ.

Nhưng cô chưa từng liên hệ những chuyện này với Diệp Uẩn Niên.

Lúc này, đèn giao thông phía trước lên đèn đỏ, chiếc xe dừng lại, Diệp Uẩn Niên cầm tay lái nói: "UP

Ô Đào: "Sao anh lại thích thứ đó?"

Diệp Uẩn Niên: "Hồi trước rảnh rỗi, thấy người khác làm, nên anh cũng học."

Anh đột nhiên nói: "Có phải Hà Tích Thanh từng đề cập về anh với em không?"

Ô Đào gật đầu: "Từng đề cập tới, nhưng không nhiều lắm, chắc anh ta không biết."

Thật ra đề tài này vô cùng lúng túng, có vẻ anh đã biết thân phận của Hà Tích Thanh, trong khi Hà Tích Thanh không biết gì về anh. Tất nhiên là có thể cũng biết, nhưng chỉ giả bộ không biết.

Diệp Uẩn Niên: "Tất nhiên không, cậu ta nói như thế nào, anh rất tò mò."
Bình Luận (0)
Comment