[Thập Niên 60] Tiến Vào Tứ Hợp Viện (Dịch Full)

Chương 328 - Chương 328: Quả Lê (2)

Chương 328: Quả lê (2) Chương 328: Quả lê (2)Chương 328: Quả lê (2)

Hai người lập tức đi vào bên trong, đến trước cổng lớn, nhìn thấy tấm biển ghi hàng chữ Viện nghiên cứu vũ khí công nghệ Trung Quốc số 208 ở trên cửa, nghe nói trường bắn ở bên trong đó.

Lúc đi vào, vệ binh đứng cửa yêu cầu trình thư giới thiệu, Diệp Uẩn Niên lấy ra cho đối phương xem, đối phương mới cho bọn họ đi vào.

Khung cảnh trong này rất dễ chịu, nhà cửa gọn gàng sạch sẽ, hai người đến trước quầy lễ tân, đăng ký ở đó rồi nhận súng đạn.

Trong quá trình này, Diệp Uẩn Niên dành thời gian gọi một cuộc điện thoại, nhưng cuộc gọi không được kết nối.

Ô Đào: "Tín hiệu trong núi không tốt à."

Diệp Uẩn Niên: "Ừ, anh gọi cho vị kế toán viên kia, cô ấy họ Diệp, cùng họ với anh, le ra cô ấy phải đến rồi mới đúng ”"

Ô Đào: "Vậy chúng ta chờ cô ấy một lúc đi?"

Diệp Uẩn Niên: "Được rồi, chúng ta để lại lời nhắn ở quầy lễ tân, nếu cô ấy đến, cô ấy sẽ đi tìm chúng ta. Cô ấy dẫn theo cả con tới, nói chung là không thể tiện bằng chúng ta được, có lẽ là bị chuyện gì đó trì hoãn."

Ô Đào: "Cô ấy bao nhiêu tuổi?"

Diệp Uẩn Niên: "Chắc là ba mươi bảy ba mươi tám tuổi gì đấy, bọn anh quen biết nhau ở nước Mỹ, có cùng họ với nhau, lại cùng sở thích, cô ấy rất tốt, bình thường anh toàn gọi cô ấy là chị Diệp, trước kia cô ấy thường chăm sóc cho anh."

Ô Đào: "Vậy chúng ta đi vào trước đi, nếu cô ấy tới, cô ấy hỏi nhân viên làm việc là được, đến lúc đó cô ấy sẽ gọi điện thoại cho anh."

Ngay sau đó, hai người nhận đồ của mình, có súng và đạn, lại có nhân viên làm việc cẩn thận dặn bọn họ những điều cần chú ý.

Ô Đào hơi ngạc nhiên nhìn những thứ này, cũng hơi phấn khích. Đây đều là vũ khí thật, là đồ loại từ trong quân ngũ, rất nguy hiểm, bình thường đều bị cấm. Không ngờ người bình thường có thể được chạm vào, có thể bắn súng.

Diệp Uẩn Niên nhìn ra được sự hào hứng của cô, nói: "Người bình thường ở Mỹ có thể sở hữu súng một cách hợp pháp, vì vậy không khó để tiếp xúc với súng đạn ở Mỹ"

Ô Đào: "Em chưa chạm vào súng bao giờ, nghĩ thấy cũng hơi sợ sợ." Diệp Uẩn Niên: "Anh sẽ dạy em."

Trong lúc hai người nói chuyện, đột nhiên có một giọng nói vang lên: "Ô Đào, là cậu al"

Ô Đào nghỉ ngờ nhìn sang, nhìn thấy Vương Á Tương, còn có một người đi theo bên cạnh Vương Á Tương, đối phương mặc trang phục trung sơn, để kiểu tóc húi cua.

Cô lập tức nhận ra đối phương là ai, đây chính là chồng Hà Húc Binh của Vương Á Tương.

Hà Húc Binh xuất thân từ Viện Công nghệ Máy tính Trung Quốc, bây giờ đã chuyển ra làm ngoài. Sản phẩm máy in tiếng Trung của bọn họ sắp được giới thiệu ra thị trường, đúng lúc gặp phải sản phẩm mới của công ty Tam Hợp. Hơn nữa, sản phẩm của hai công ty có độ tương đồng khá cao, có thể đoán được là tới đây bọn họ sẽ cạnh tranh nhau rất gay gắt ở trên thị trường.

Lần trước Ô Đào cố tình không đi buổi họp lớp do Vương Á Tương tổ chức, dù sao bọn họ cũng có tình bạn bè nhiều năm, cô không muốn tình bạn của bọn họ bị những trận chiến trên thương trường làm ảnh hưởng, cố gắng tránh được thì tránh. Không ngờ hôm nay bọn họ lại gặp nhau ở trường bắn.

Ô Đào đi tới chào Vương Á Tương, quay sang nói với Ha Húc Binh: "Đúng là trùng hợp."

Hiển nhiên là Hà Húc Binh cũng rất bất ngờ khi nhìn thấy Ô Đào, nhưng anh ta vội thay đổi thái độ, niềm nở nói: "Người bận rộn như Giang tổng mà cũng tới đây chơi, đúng là trùng hợp!"

Lúc này, Vương Á Tương nghi ngờ nhìn về phía Diệp Uẩn Niên: "Vị này là—— "

Hiển nhiên là cô ta cũng thấy Diệp Uẩn Niên quen mắt, nhưng không dám nhận.

Ô Đào nói: "Chắc cậu cũng biết anh ấy, Diệp Uẩn Niên, cậu còn nhớ không, có lần anh ấy đi đưa tài liệu cho cậu —— "

Vương Á Tương sửng sốt nhìn anh, sau khi lại kinh ngạc nói: "Hóa ra là anh, lúc trước tôi còn từng đi theo cha đến viếng đám tang của ông Diệp, nhưng lúc đó tôi không gặp anh, chỉ nghe nói anh trở lại."

Diệp Uẩn Niên tỏ vẻ thờ ơ không quan tâm tới.

Hà Húc Binh đứng ở cạnh đó vội nói: "Hai người đã đăng ký rồi à? Chúng tôi cũng đi đăng ký đây, chờ lát nữa chúng ta có thể cùng chơi với nhau."

Ô Đào liếc nhìn Diệp Uẩn Niên, rõ ràng là anh hơi không vui, nhưng nếu đã gặp nhau ở đây, lại là nơi hoang vắng chứ không phải là thành phố sâm uất, vậy muốn tách ra là chuyện không hề dễ dàng, tìm lý do gì cũng khó khăn, vì vậy cô dứt khoát nói: "Được, vậy các anh mau đi đi."

Cô cảm nhận được sự nhiệt tình của Hà Húc Binh, cũng mơ hồ cảm thấy anh ta muốn moi được gì đó từ mình, vậy tùy anh ta, mình cũng có thể nhân cơ hội thăm dò anh ta.

Vương Á Tương và Hà Húc Binh nhanh chóng đăng ký xong, hai người hào hứng xách túi quân dụng lớn đi ra, Hà Húc Binh còn cầm theo súng.
Bình Luận (0)
Comment