Chuong 351: Ngu roi (2)
Chuong 351: Ngu roi (2)Chuong 351: Ngu roi (2)
Đương nhiên Diệp Uẩn Niên cảm giác được, thân hình của anh căng chặt, giống như là cây cung bị kéo căng ra, động tác cũng vội vàng mà không hề có kết cấu.
Ngay lúc này Ô Đào hơi đẩy anh ra một chút, hơi thở mang theo một chút dồn dập, cô hỏi anh: "Trước kia anh có từng hôn người khác chưa?"
Diệp Uẩn Niên: "Không có."
Âm thanh của anh bị ép đến vô cùng trầm thấp, là âm thanh thì thầm thủ thỉ, ái muội đến làm cho trái tim của cô đều ngứa lên.
Ô Đào liền nhón mũi chân đi hôn anh, nhưng mà chỉ đụng tới cằm của anh.
Khuôn mặt của anh đường nét tương đối rõ ràng, xương hàm còn xinh đẹp như vậy, nhìn anh như vậy, thậm chí cô có thể nhớ tới khi nhỏ, giống như lần gặp mặt đầu tiên đó.
Thời gian hai mươi năm làm anh trưởng thành, nhưng từ đầu đến cuối anh giống như vẫn là bộ dạng mà cô thích.
Ô Đào thích đến ngực cũng có hơi bủn rủn, cô thấp giọng nói: "Anh không muốn ở lại sao? Em ở một mình ở chỗ này, thật ra có đôi khi cũng có hơi sợ hãi."
Cánh tay thon dài có lực của Diệp Uẩn Niên hơi nâng eo cô, cúi đầu nhìn cô chăm chú, đôi mắt đen nhánh đã rực lửa.
Âm thanh của anh dồn dập mà khàn khàn, lại cũng đang khắc chế: "Có thể chứ? Như vậy thật sự có thể chứ?"
Cái mũi của Ô Đào hơi chua xót, ôm lấy anh: "Em đã 29 tuổi, không phải là mười chín tuổi, không phải 17 tuổi, anh cũng không phải là đứa trẻ..."
Bọn họ đều đã trưởng thành, cũng đủ bản lĩnh, có năng lực cũng có dũng khí gánh vác, thậm chí cũng có tự tin chấp nhận thất bại.
Giờ khắc này cô có chút không được lý trí, nhưng vậy thì làm sao chứ, cô chính là đang tưởng niệm nhớ lại những cái ôm vụng về ở tuổi 17.
Lúc ấy, anh muốn cưới cô, mà cô cũng đồng ý gả cho anh.
Ô Đào nói còn chưa nói xong, Diệp Uẩn Niên liền chặn ngang bế cô vào trong nhà.
Cô phát ra tiếng hô ngạc nhiên nho nhỏ, cô cũng không nghĩ tới sức lực của anh lại lớn như vậy.
Càng không nghĩ tới thì ra anh lại vội vàng nhu vay.
火火火火火火火火火火火大
Toàn bộ quá trình thông thuận rồi lại trúc trắc.
Ô Đào cảm giác động tác của anh có chút vụng về, có chút chan chừ, nhưng mà anh chắc là cũng biết đến, dù sao một người lớn như vậy, lại là ở xã hội phương tây, làm sao có thể không hiểu chuyện giữa nam nữ là như thế nào chứ.
Sau khi mọi thứ bắt đầu, cô lại cảm thấy anh chính là một con cá, chính là con cá voi ưu nhã mà có lực, ở trong nước biển va chạm quấy động, cả người tràn ngập sức lực.
Cô liền hiểu rõ cái gì gọi là nước sữa hòa tan.
Ngay khi mọi thứ kết thúc, anh ôm lay cô, liều mạng mà quấn lấy hôn cô, thấp giọng lẩm bẩm: "Ô Đào, thật ra sau đó anh có chút hối hận, thường xuyên hối hận, nếu như khi đó anh không ngây thơ như vậy, anh nhất định sẽ không ra nước ngoài, anh sẽ ở lại trong nước, chúng ta sẽ cùng nhau tham gia thi đại học, cùng nhau đi vào đại học, tất cả những gì Hà Tích Thanh đã làm cùng em, đều nên là anh. Chúng ta sau khi tốt nghiệp đại học thì sẽ kết hôn, làm một đôi vợ chồng bình thường vui vẻ sống qua ngày 一一"
Giọng nói của anh đột nhiên dừng lại: "Em xem, sau khi chúng ta kết hôn xong, mỗi ngày đều sẽ giống như bây giờ, chúng ta có phải là sẽ có con hay không, có lẽ con chúng ta cũng đã học đến tiểu học."
Cùng với lời này, động tác của anh liền trở nên háo hức hơn.
Phía trước không hiểu, hiện tại đã nhấm nháp qua, mới biết được tư vị mỹ diệu như thế nào, vì thế nhớ lại những năm tháng đã bỏ lỡ đó, thật là hận không thể khiến cho thời gian quay trở lại, lại hận không thể ôm cô thật là chặt, nhập cô vào trong xương cốt, một giây cũng không buông ra, đền bù hết những thứ đã bỏ sót trong thời gian qua.
Ô Đào đang đắm chìm ở trong sự thân mật và gần gũi tuyệt vời đó, thật ra hiện tại đầu óc có chút hỗn độn, nhưng mà cô nghe được lời anh nói, nghĩ nghĩ, lại nói: "Em lại nghĩ tới chuyện anh lừa em anh đã có con..."
Diệp Uẩn Niên: "Lúc ấy anh nhìn những đứa trẻ bên ngoài cửa sổ, liền nghĩ, nếu như anh không ra nước ngoài, con của chúng ta cũng lớn như vậy, sau đó lại hỏi em, nên anh liền thuận miệng nói như vậy."
Lúc ấy tự nhiên là muốn nhìn cô khó chịu, chỉ cần cô lộ ra một tia khó chịu, anh nhất định sẽ lập tức nói cho cô biết đó là anh đang lừa cô.
Nhưng là cô không có, cô không chút thay đổi nào, giống như là không chút nào để ý.
Vì thế một lời nói dối nói ra không có lừa được người khác, lại chỉ là làm mình đang sống sờ sờ bị khó chịu, trằn trọc, cũng không thể đi vào giấc ngủ, cuối cùng bị đánh cho tơi bời, phải thẳng thắn thành khẩn tất cả.