Chuong 365: Mua Bao Cao Su (2)
Chuong 365: Mua Bao Cao Su (2)Chuong 365: Mua Bao Cao Su (2)
Ô Đào mỉm cười: "Là của cháu, cái này, cái này, còn có cái này, đều là của U U”
U U mở cờ trong bụng, ôm lấy nó buông nỡ buông tay, cô bé lại gấp gáp muốn mở chiếc hộp đó ra, Ô Đào đã mở nó ra giúp cô bé.
Ninh Diệu Hương nhìn chữ nước ngoài ở phía trên, bối rối: "Ở đâu ra?"
Ô Đào cười nói: "Uẩn Niên đi công tác ở nước Đức, anh ấy mang về."
Ninh Diệu Hương: "Thằng bé còn mua đồ chơi cho U U của chúng ta à!"
Mấy năm trước Ninh Diệu Hương cũng từng đi ra nước ngoài chơi, bà ấy biết khi đi ra nước ngoài phải hạn chế hành lý, nặng không được lớn không được, đồ chơi của trẻ em có góc cạnh nhô ra, có lẽ sẽ chiếm chỗ ngồi.
Ô Đào: "Anh ấy cũng mua cho mẹ nữa!"
Vừa nói xong, Ô Đào lấy mỹ phẩm dưỡng da ra: "Mẹ, mẹ xem cái này tên là Dr Hauschka, là mỹ phẩm dưỡng da nổi tiếng của nước Đức, mẹ dùng thử đi, nó trơn bóng hơn những thứ mà chúng ta đã dùng trước kia, còn có cái này, là bông tai, con nghe nói nhãn hiệu này rất đắt." Ninh Diệu Hương cũng hơi tron mắt: "Đây là bao nhiêu tiền?"
Ô Đào: "Cụ thể thì con không biết, dù sao thì nó cũng rất đắt, mẹ nhìn cái vòng tay được đeo trên tay của con đi, chính là anh ấy mua, con đã hỏi thăm, vậy mà lại có giá đến mấy chục vạn."
Ninh Diệu Hương lập tức nhìn chiếc vòng tay kia: "Cái gì?"
Ô Đào: " Hàng xa xi của nước ngoài, chính là rất đắt."
Ninh Diệu Hương hít một hơi thật sâu, sau đó bà ấy bước tới nhìn vào những thứ kia, quả nhiên là cái gì cũng có, có một số thích hợp cho Mạnh Sĩ Huyên dùng, còn có cà vạt, đai lưng, có lẽ là cho Thanh Đồng, khi bà ấy sờ vào, đều là da thật, mang phong cách tây rất đẹp.
Bà ấy thở dài thành tiếng: "Thằng bé cũng quá tốn kém rồi, nhiều hàng phương tây như vậy, phải tốn bao nhiêu tiền."
Ô Đào: "Mẹ, anh ấy muốn theo đuổi con, nên dĩ nhiên anh ấy sẽ cam lòng tiêu tiền, nếu không thì sao con lại thích anh ấy!"
Ninh Diệu Hương: "Đây thật sự là có tiên mà không có chỗ tiêu, đốt tiền!" Ô Đào cười nói: "Anh ấy còn tha thiết mong chờ nói rằng anh ấy muốn tới nhà chúng ta để thăm mẹ, nhưng con không cho anh ấy tới, con nói mẹ em cũng không lạ gì khi nhìn thấy anh và con bảo anh ấy từ từ đợi đi."
Ninh Diệu Hương: "Thật ra thì đứa nhỏ Uẩn Niên này cũng là một đứa trẻ ngoan, mua nhiều đồ như vậy, cũng tốn rất nhiều tâm tư, con tội gì phải nói như vậy."
Ô Đào: "Vậy thì hãy nói sau đi, chờ một ngày nào đó mẹ cảm thấy anh ấy vẫn tốt, thì hãy gọi anh ấy tới ăn cơm cùng nhau, nếu mẹ thấy không vừa mắt, thì trước tiên mẹ hãy lạnh nhạt thờ ơ."
Ninh Diệu Hương trợn mắt nhìn Ô Đào, sau đó bà ấy nhìn vào những thứ này, than thở: "Thằng bé có thể làm những chuyện như vậy, thì cũng được coi là có lòng thành, tuổi tác của con cũng không nhỏ, trong lòng con cũng nghĩ đến nó, con đều âm thầm lặng lẽ nói giúp cho nó, đợi con trở về vào một ngày nào đó, con hãy bảo nó tới nhà ăn một bữa cơm, cũng không thể kéo dài lâu như vậy được."
Ô Đào mím môi cười: " Được, nhưng cũng không vội, khi trở về đợi con có thời gian thì con sẽ nói sau."
火火火火火火火火火火火火火火 Bánh do Ninh Diệu Hương nướng rất thơm và giòn, bày ấy bảo Ô Đào ở lại ăn, nhưng Ô Đào nhớ đến Diệp Uẩn Niên, nên cô nói cô còn có việc, Ninh Diệu Hương đã không còn sợ hãi khi thấy chuyện quái dị: "Con đó, bận rộn suốt ngày!"
Trước khi đi, Ô Đào dùng lồng vải để mang theo mấy cái bánh nướng trở về, cô nghĩ rằng khi cô trở về cô có thể hâm nóng lại để ăn chung với Diệp Uẩn Niên.
Đến trước cửa nhà, cô nhìn thấy Diệp Uẩn Niên đứng ở ngưỡng cửa với một túi thức ăn ở dưới chân.
Anh thấy Ô Đào, đôi mắt của anh sáng lên: "Trời sắp mưa rồi, anh còn lo khi em về sẽ phải dầm mưa."
Ô Đào: "Lát nữa em sẽ lấy chìa khóa và đưa cho anh một chiếc."
Diệp Uẩn Niên lập tức mỉm cười: "Được."
Hai người xách những thứ anh mua vào phòng bếp, thật sự rất nhiều, có xương dê, Xương sườn, thịt bò, tôm tươi sống, còn có các loại rau cải.
Ô Đào: "Em mới ăn mấy bữa cơm ở nhà, sao anh lại mua nhiều như vậy."
Diệp Uẩn Niên: "Anh có thể nấu cho em." Ô Đào nghe vậy thì không lên tiếng, anh muốn nấu, nhưng cô thật sự không nỡ, suy nghĩ xem đây là một thiên tài mà bộ phận nghiên cứu vô cùng ngưỡng mộ và phục sát đất, sao cô có thể đành lòng để anh làm đầu bếp.
Cô lập tức nói: "Chúng ta cùng nhau thu dọn nhé, hôm nay chúng ta hãy nấu những món ăn đơn giản trước, những thứ còn dư lại sẽ để vào tủ lạnh, em đã lấy bánh quy nướng bơ giòn từ chỗ mẹ của em, em cảm thấy ăn rất ngon, thoa một ít dầu vào nồi, chúng ta ăn nhé."
Diệp Uẩn Niên: "Để anh làm là được rồi, lúc nay em nói em còn có việc?"