Chuong 371: Sap Het Han (1)
Chuong 371: Sap Het Han (1)Chuong 371: Sap Het Han (1)
Diệp Uẩn Niên: "Nhiều sao? Chúng ta có thể dùng từ từ, nhất định là có thể dùng hết."
Ô Đào lập tức đỏ mặt, sau đó cô lại có suy nghĩ muốn đuổi anh ra ngoài: "Nếu như không phải là vì trời mưa, thì em đã muốn bảo anh đi ra ngoài rồi!"
Lúc này Diệp Uẩn Niên nhíu mày: "Anh còn đói bụng, tóc cũng ướt rồi."
Ô Đào: "Được rồi, chúng ta ăn cơm trước đi, em đi hâm nóng lại, nếu anh vẫn mãi không về, thì thức ăn cũng đã nguội lạnh!"
Diệp Uẩn Niên: "Để anh đi hâm nóng."
Ô Đào: "Không cần, anh mau đi tắm đi —— "
Cô nhìn anh và nói: "Mẹ nó, anh giống như chó con rớt xuống nước, không hề đẹp trai chút nào."
Diệp Uẩn Niên: "Vậy anh đi tắm."
Ô Đào lập tức đi cùng anh, cô tìm khăn tắm mới cho anh, Diệp Uẩn Niên ở bên cạnh nói: "Anh có thể dùng của em."
Ô Đào vẫn đưa khăn tắm mới cho anh, sau đó cô lại tìm ra một trong những chiếc áo choàng tắm của mình: "Cái này khá rộng, có lẽ là anh có thể mặc vừa."
Diệp Uẩn Niên: "Cái này nhất định là rất nhỏ."
Ô Đào: "Anh cố khoác đi."
Diệp Uẩn Niên: "Được."
Diệp Uẩn Niên đi tắm, máy nước nóng Macro dùng để đun nước tắm, đây là loại mới ra, rất thuận tiện, có thể tắm nước nóng bất cứ lúc nào.
Ô Đào ra khỏi phòng chính, cô đi vào phòng bếp, bầu trời bên ngoài đã mưa rất lớn, hạt mưa to như hạt đậu kéo đến rất nhanh.
Ô Đào giơ dù lên, đi từ hành lang đến phòng bếp, bật bếp gas, hâm nóng thức ăn, bày ra đĩa, đặt ở phòng ăn bên cạnh, sau đó cô lại xới cơm.
Lúc này, Diệp Uẩn Niên cũng đã tắm xong, anh trực tiếp đi tới phòng ăn.
Ô Đào nhìn sang, cô lập tức ngẩn người.
Mái tóc đen nhánh của anh đã bị ướt, sau khi ướt thì hơi xoăn lại, cũng không rõ ràng, nhưng rất hoàn hảo, những sợi tóc ướt nhẹp rũ xuống trán của anh, gương mặt được tắm rửa của anh giống như là một viên ngọc bích được điêu khắc vô cùng tỉ mỉ, hiện lên màu trắng sáng lạnh lùng. Anh nhếch môi, đôi môi của anh lại vô cùng đỏ.
Mà bên gò má của anh có một giọt nước đang lăn xuống, lăn rất chậm, lăn xuống từ cằm của anh và rơi vào chiếc cổ thon dài, sau đó nó lại lăn xuống từ yết hầu của anh và rơi vào áo choàng tắm màu trắng.
Đúng là chiếc áo choàng tắm này khá nhỏ đối với anh, nhưng cũng có thể miễn cưỡng.
Anh vẫn luôn nhìn chằm chằm vào cô, khóe mắt của anh cũng mơ hồ đỏ bừng.
Ô Đào bị anh nhìn đến mức đỏ mặt: "Anh nhìn em như vậy làm gì!"
Diệp Uẩn Niên đi tới bên cạnh Ô Đào: "Là em nhìn anh trước."
Khi anh đến gần, cô lập tức ngửi thấy một mùi thơm thoang thoảng, dường như là mùi sữa tắm mà cô thường dùng, là mùi đào, không ngờ loại mùi thơm này ở trên người anh lại trở nên vô cùng hấp dẫn người khác.
Cô đỏ mặt tim đập dồn dập, nhưng cô vẫn nói: "Được rồi, ăn cơm trước đi."
Diệp Uẩn Niên nhìn cô, rất không đành lòng, nhưng anh vẫn cầm đũa lên, hai người cùng nhau ăn cơm.
Ô Đào: "Em phải nói trước, nhất định là tài nấu nướng của em không giỏi bằng anh, anh ăn cái bánh quy giòn này đi, cái này là mẹ em nướng, rất nhiều, chúng ta còn có thể làm bữa sáng cho buổi sáng ngày mai."
Lúc này, bên ngoài lại bắt đầu vang lên tiếng sét đánh, đùng đoàng, gần như khiến cô nuốt vào một nửa phần sau của giọng nói.
Diệp Uẩn Niên: "Bánh quy giòn ăn rất ngon, thức ăn do em nấu cũng rất ngon."
Ô Đào: "Lúc nãy anh chạy đi đâu thế, sao lại lâu như vậy."
Diệp Uẩn Niên lập tức nói anh đã đến một số bệnh viện, Ô Đào nghe xong cũng hơi kinh ngạc, anh lại chạy xa như vậy.
Diệp Uẩn Niên bất lực: "Vốn dĩ những nơi bình thường sẽ không bán, bệnh viện có rất nhiều thì lại đóng cửa, những nơi mở cửa thì lại nói hết hàng từ lâu, những gia đình bình thường đều dựa vào giấy đăng ký kết hôn để nhận, sẽ không sẽ tự đi mua cái này. Anh đã chạy rất lâu, hỏi thăm mấy bệnh viện, cuối cùng người ta giới thiệu cửa hàng này, sau đó anh mới mua được."
Ô Đào: "Em cũng không biết..."
Cô cho là có thể mua được ở chỗ hợp tác xã cung - tiêu. Diệp Uẩn Niên: "Market của nước ngoài đều có bán."
Ô Đào: "Thật sao?"
Diệp Uẩn Niên: "Khắp nơi đều có."
Ô Đào cười nhạt: "Anh hiểu biết khá nhiều nhỉ"
Diệp Uẩn Niên giải thích: "Cũng không phải là anh cố ý muốn hiểu, mỗi lối ra tính tiền đều đặt cái này."
Ô Đào: "Thật tốt, quả nhiên là không giống nhau!"
Diệp Uẩn Niên ngước mắt lên, nhìn cô: "Sau này chúng ta có thể đi nước ngoài để mua thêm một ít, người quản lý của cửa hàng đó nói, nước ngoài sản xuất tốt hơn."
Ô Đào cau mày.
Diệp Uẩn Niên nhìn sắc mặt cô, anh không nói nữa.
Hai người tiếp tục cúi đầu ăn cơm, lúc đang ăn, anh đột nhiên nói một câu: "Có phải chúng ta nên đi đăng ký kết hôn càng sớm càng tốt không?”
Ô Đào không lên tiếng.
ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ