Chuong 372: Sap Het Han (2)
Chuong 372: Sap Het Han (2)Chuong 372: Sap Het Han (2)
Diệp Uẩn Niên: "Em cảm thấy thế nào? Nếu như chúng ta nhận giấy đăng ký kết hôn thì sẽ không cần mua, có thể được nhận."
Ô Đào trừng anh: "Ngày mai chúng ta sẽ thảo luận lại vấn đề này, hơn nữa anh mua nhiều như vậy, chúng ta sẽ không thiếu!"
*xx*xx*xx*xxkx*xx*k*xx*%k**%
Sau khi ăn cơm xong, mưa rơi lộp bộp ở bên ngoài, lá cây hải đường va vào cửa sổ rơi xuống đất, lay động ở trong nước, tiếng sấm cũng đùng đoàng.
Lúc này đã là cuối mùa thu, trong phòng ăn hơi lạnh, hai người nhanh chóng thu dọn chén đũa và đi đến phòng ngủ.
Bên cạnh phòng ngủ là phòng sách, trong phòng này ấm áp hơn.
Ô Đào lấy ba viên than tổ ong, bỏ vào miệng bếp lò rỗng: "Đốt cái này sẽ không lạnh."
Nhược điểm của tứ hợp viện này chính là không có lò sưởi, nếu như đốt địa long*, thì quá phiên phức, một mình cô thì không đáng, nên khi trời lạnh chỉ có thể dựa vào lò sưởi màu trắng. *có lỗ ở trên mặt đất, lửa đốt bên ngoài, và nhiệt lượng truyền vào nhà qua đường lửa ( cách cổ xưa).
Diệp Uẩn Niên nhìn thấy, nói: "Xem ra cần phải ở nhà lầu, như vậy sẽ có lò sưởi."
Ô Đào: "Dù sao mỗi thứ đều có những điểm tốt riêng."
Diệp Uẩn Niên đã khoác thêm áo choàng dài của anh, bên trong là áo choàng tắm bên ngoài là áo choàng dài, như vậy thì hơi kỳ lạ, nhưng trong những lúc đặc biệt anh không thể chú trọng nhiều như vậy.
Anh đi đóng chặt cửa sổ, anh nhìn mưa trên mái hiên tạo thành bức màn nước từ trên cao rơi xuống, rơi vào trong sân, anh lo lắng nói: "Anh nhớ tới khi anh còn bé, nếu trời mưa như thác đổ, thì sân sẽ bị ngập, căn nhà này của em có hệ thống thoát nước như thế nào?”
Ô Đào: "Vẫn ổn, chưa từng bị ngập."
Diệp Uẩn Niên: "Vậy thì tốt. Nếu lỡ như bị ngập, thì chúng ta lập tức đến khách sạn ở."
Ô Đào nhìn anh, thấy áo choàng dài của anh căng phồng, không hề rắn rỏi đẹp trai, đột nhiên cô cảm thấy rất đáng thương, trời lạnh, mưa lớn, hai người ở đây mua bao cao su và nhóm bếp lò, quá đáng thương. Cô cảm thấy hơi buồn cười: "Có lẽ anh vẫn chưa quen, nhất định là điều kiện sinh hoạt ở nước ngoài tốt hơn ở đây."
Diệp Uẩn Niên: "Anh cảm thấy rất tốt, khiến anh nhớ đến trước kia, hơn nữa ở đây còn có em ở cùng anh."
Lúc này, những cục than hòn tiếp theo được bỏ vào bếp lò than đã bắt đầu đỏ lên, trong phòng cũng không quá lạnh, Ô Đào xoa tay: "Hôm nay em còn hai tập tài liệu phải xem, hôm nay có rất nhiều chuyện ở trong phòng làm việc nên em vẫn không có thời gian để xem."
Diệp Uẩn Niên: "Vậy em đi làm việc của em đi."
Ô Đào: "Được, anh có thể đọc sách một lát."
Vì vậy Ô Đào đi qua, buông rèm cửa sổ màu vàng nhạt xuống, bật đèn điện, cô lấy ra hai tập tài liệu ở trong túi xách của mình, đó là tài liệu mà cô lấy được từ nhà máy sản xuất ở Hương Cảng, có hai nhà máy có ý định bán, nên cô muốn so sánh nghiên cứu.
Dĩ nhiên, chỉ xem những tài liệu này là chưa đủ, có lẽ cô vẫn nên xem thử tại hiện trường, cho nên Ô Đào suy nghĩ, gần đây cô nên đến Hương Cảng một chuyến. Cô nghĩ như vậy, nhưng trong đầu cô lại không khỏi hiện lên lời nói lúc nãy của Diệp Uẩn Niên.
Có phải Hương Cảng cũng có bán bao cao su không, bao cao su ở đó có tốt hay không, có cần mua không——
Cô suy nghĩ một lát, đột nhiên sắc mặt của cô đỏ tới mang tai, cô cũng cảm thấy không thể giải thích được, tại sao cô lại nghĩ đến những chuyện này, cô phải nhanh chóng khảo sát các nhà máy sản xuất máy tính ở Hương Cảng, đi thu mua đi sát nhập, cô phải học tập hấp thu, phải tạo ra dây chuyền sản xuất của riêng mình!
Nếu như có thể có dây chuyền sản xuất của riêng mình, cô sẽ không cần quan tâm đến giá mà người Nhật đưa ra cho mình và cô cũng không bị người khác kiểm soát!
Ô Đào nghĩ tới đây, không nhịn được mà thở dài, cô còn quá nhiều việc phải làm trong tương lai.
Khi đang đọc sách, Diệp Uẩn Niên lại nhìn kệ sách ở bên cạnh.
Ô Đào có cả một bộ giá sách bằng gỗ đỏ, trên giá sách chứa đầy những cuốn sách chuyên môn khác nhau, cô sẽ đặt mua một số quyển mới theo định kỳ, bây giờ gần như đã đầy ắp, nơi này có thể nói là một thư viện mô hình nhỏ.
Sau khi Diệp Uẩn Niên nhìn một vòng, cuối cùng ánh mắt của anh cũng dừng lại ở một nơi, anh rút một chồng sách từ trong đó ra: "Hóa ra em cũng có hứng thú đối với cái này."
Ô Đào nhìn sang, nhưng cô phát hiện ra rằng anh đang cầm một quyển nước ngoài sách liên quan tới Tân Tính Toán, được viết bằng tiếng Anh, trong đó có một số luận văn hiện đang đi đầu thời đại, có bốn bài luận văn là của anh.
Ô Đào ngẩng đầu tùy ý liếc nhìn: "Dĩ nhiên là em phải quan tâm đến nghiên cứu kỹ thuật tiên tiến ở khắp mọi mặt, em là người tìm hiểu rộng rãi và biết học tập người khác."