Chuong 373: Sap Het Han (3)
Chuong 373: Sap Het Han (3)Chuong 373: Sap Het Han (3)
Diệp Uẩn Niên: "Trong này có luận văn của anh, em đã đọc chưa?"
Ô Đào: "Có lẽ đã đọc qua."
Diệp Uẩn Niên: "Em cảm thấy anh viết thế nào?”
Ô Đào liếc nhìn anh, cô cố ý nói: "Thường thôi!"
Diệp Uẩn Niên: "Em sẽ chia sẻ với các đoàn đội nghiên cứu về việc phát triển kỹ thuật tiên tiến của công nghệ máy tính ở trong nước theo định kỳ, em cũng chia sẻ luận văn của anh cho bọn họ, em rất chú ý đến việc phát triển nghiên cứu của anh, có đúng không?"
Ô Đào nhớ tới câu hỏi mà đoàn đội của cô đã hỏi anh vào ngày hôm nay, chắc hẳn anh đã hiểu.
Vì vậy cô nói: "Em cũng chỉ là tùy tiện chia sẻ cho bọn họ mà thôi, thật ra vốn dĩ em đọc không hiểu những thứ đó!"
Diệp Uẩn Niên: "Thật sao? Sao em lại không hiểu, vậy anh có thể dạy cho em."
Ô Đào: "Em không cần, em đâu có thời gian rảnh... Em vẫn đang bận." Diệp Uan Niên lập tức lại gần để nhìn, cũng có liên quan đến chế tạo sản xuất, anh có thể đọc hiểu sơ lược, nhưng anh cũng không thể hiểu nhiều, cũng không thể đưa ra đề nghị gì.
Ô Đào: "Đây là tại liệu em lấy được từ hai nhà máy sản xuất ở Hương Cảng, em muốn chọn một nhà máy, khi trở về em sẽ xem thử, dĩ nhiên cũng phải bàn về giá cả, nếu như có thể bàn bạc ổn thỏa, thì bọn em sẽ tiếp nhận, vậy bắt đầu từ năm sau, bọn em sẽ cố gắng chế tạo ra thứ chống lại người Nhật."
Bọn họ đã nhập khẩu các bộ phận và linh kiện của người Nhật để sử dụng, điều này đã mang lại cho bọn họ rất nhiều lợi nhuận, cô không thể sản xuất chế tạo, nên thỉnh thoảng sẽ bị người ta chẹt họng.
Ô Đào nghĩ đến một ngày nào đó, có lẽ cô có thể có công xưởng chế tạo sản phẩm của mình, nhưng thật ra cô hơi mong đợi và xúc động.
Diệp Uẩn Niên: "Hiện nay các doanh nhân và nhà sản xuất nước ngoài thực sự rất hứng thú đến cơ hội ở Trung Quốc đại lục, nhưng hầu hết bọn họ đều lo lắng về ảnh hưởng của các chính sách, cũng không dám tùy tiện đầu tư, lúc này những nhà máy có thể bước chân vào thị trường Trung Quốc đều là những nhà máy mạo hiểm."
Ô Đào nghĩ tới tiếp theo sẽ xảy ra chuyện gì, hình như là nhân vật vĩ đại đi đến Thẩm Quyến, tiếp theo sẽ bắt đầu cải cách hừng hực khí thế, mà bây giờ còn mấy năm nữa mới tới thời điểm đó, có phải bây giờ là dậm chân tại chỗ trước bình minh không?
Ánh mắt cô lại rơi vào tập tài liệu trên tay mình, cô nói: "Cơ hội sớm muộn gì cũng sẽ đến, chỉ là sẽ cho người có sự chuẩn bị."
Diệp Uẩn Niên nhìn cô, ánh mắt chuyên chú mà dịu dàng: "Ô Đào vẫn rất cố gắng, cho nên nhất định là khoa học kỹ thuật Tam Hợp sẽ có thể thành công, nhất định là em có thể xây dựng dây chuyền sản xuất máy tính của riêng mình ở Trung Quốc đại lục."
Điều này làm cho Ô Đào hơi đỏ mặt: "Đây cũng không phải là chuyện rất dễ dàng, vẫn cần phải đi khảo sát tại hiện trường, em đã từng đến nhà máy của nước Nhật để khảo sát, bây giờ em phải để dành thời gian, phải đến Hương Cảng một lần nữa."
Diệp Uẩn Niên: "Thật ra ngoại trừ đến Hương Cảng, thì em vẫn có thể đến nước Mỹ, xem thử mấy nhà máy đầu sỏ như IBM và Apple sẽ vận hành như thế nào."
Ô Đào suy nghĩ một lát: "Điều này cũng rất cần thiết, em cần phải hiểu được tình hình của các nước, em nghe nói nhà máy của Mỹ có rất nhiều tiến cử về quan niệm tiên tiến."
Diệp Uẩn Niên: "Vậy anh có thể tiến cử giúp em, anh quen biết chủ tịch của Apple - Steve dJobs, cũng biết mấy người quản lý cấp cao của IBM, anh đều có thể giúp em liên lạc với những người này."
Ô Đào: "Thật sao?"
Diệp Uẩn Niên: "Anh lừa gạt em làm gì? Công ty của họ là đối tác chiến lược của bọn anh, hơn nữa trước kia khi anh tham gia cuộc hội họp giao lưu kỹ thuật, cũng đã từng tán gau với nhau, chỉ là việc đi đến nhà máy để thăm quan sẽ là chuyện bé xé ra to đối với bọn họ, nhưng nếu anh nhờ người phụ trách bộ phận tiếp thị của công ty bọn anh liên lạc với người phụ trách chế tạo của nhà máy thì có thể, đó cũng chỉ là chuyện của một câu nói."
Ô Đào suy nghĩ một lát, cô cảm thấy cũng đúng, anh là giáo sư của một trường đại học nổi tiếng ở nước Mỹ, chỉ bằng thân phận này, cũng không có gì khó hiểu khi anh quen biết một số người như vậy, huống chi anh còn hợp tác với công ty của bọn họ, cô lập tức nói: "Được, nếu như vậy thì em sẽ cân nhắc lại, em sẽ dẫn đoàn thể đến nước Mỹ một chuyến, em sẽ đi thăm quan và học tập những ông trùm nổi tiếng đó, điều này cũng có lợi đối với việc đề bạt toàn thể đoàn thể của bọn em, em còn có thể thuận tiện khảo sát các tình hình ở trong nước và học tập."
Đôi mắt của Diệp Uẩn Niên sáng lên: "Em định đi lúc nào?"