Chuong 399: Ghen (3)
Chuong 399: Ghen (3)Chuong 399: Ghen (3)
Giống như bao nhiêu năm trước đó, anh liếc mắt một cái đã biết Lạc Tái Lâu mang sọt cua kia là muốn làm gì.
Ô Đào cười: "Mac kệ đi, dù sao em cũng đã nói chuyện rõ ràng với anh ta rồi."
Diệp Uẩn Niên: "Sau này em khi tan làm phải cẩn thận, em phải nhớ gọi điện cho anh, để anh tới đón em, nếu không anh sẽ không yên tâm.”
Ô Đào: "Được, em nhớ rồi, chắc chắn sẽ trốn tránh."
Thật ra Ô Đào cảm thấy không có gì, cô cho rằng Lạc Tái Lâu không đến mức sẽ làm loại chuyện đó, có điều cô vẫn muốn nghe lời của Diệp Uẩn Niên, dù sao cô vừa nãy cũng ý thức được chuyện đó làm cô kinh hãi thật.
Cô theo bản năng muốn tránh Lạc Tái Lâu, không muốn cùng Lạc Tái Lâu có bất kỳ dây dưa gì.
Diệp Uẩn Niên lại nói: Hôm nay anh cùng hai học sinh kia ăn cơm, trong đó có một người là bạn cùng trường, cũng nhắc tới một số việc của em."
Ô Đào: "A?Em?" Diệp Uẩn Niên: "Ừm, đều là cùng cấp, anh ta nói em lúc ấy rất để chú ý tới, ký túc xá bọn họ có một nam sinh âm thầm thích em, còn từng gửi thư tình cho em."
Ô Đào: "Phải không? Có chuyện này sao?"
Lúc ấy cô đích thật là không để tâm, vừa mới bắt đầu hơn một năm, vẫn luôn trong tình trạng bận rộn học tập, sau đó lại cùng Hà Tích Thanh ở bên nhau, giúp đỡ nhau tiến bộ trong học tập, thật ra trong ký túc xá đúng là có nam sinh từng thích cô, nhưng cô cũng không rõ lắm, không để tâm đến chuyện đó.
Diệp Uẩn Niên nhướng mày, rất nhẹ nhàng bâng quơ nói: "Em còn rất được chào đón."
Ô Đào buồn cười, đột nhiên hiểu ra cảm xúc đêm nay của anh, không chỉ vì Lạc Tái Lâu.
Cô lập tức cười nói: "Chính em cũng không rõ, sao anh lại rõ tới mức này?"
Diệp Uẩn Niên: "Anh hỏi một ít chuyện, bọn họ còn nói chuyện của Hà Tích Thanh, nói Hà Tích Thanh mỗi ngày đều ở cạnh em, các em cùng nhau học tiếng Anh vào buổi sáng, cùng đi thư viện, cùng nhau học ở tiết tự học, cùng nhau thảo luận vấn đề."
Ô Đào im lặng mà nghe anh nói.
Diệp Uẩn Niên: "Anh ta ở bên cạnh em hơn ba năm, hơn ba năm.”
Ô Đào: "Bạn học ký túc xá của em ở bên cạnh em 5 năm.”
Diệp Uẩn Niên: "Em còn đồng ý chờ anh ta."
Ô Đào bất đắc dĩ nói: "Không phải đã nói rồi sao, không cân nói tới chuyện đó? Anh không phải nói anh không thèm để ý sao? Thì ra, anh thật sự vẫn luôn để ý tới chuyện đó?"
Những chuyện này, cô không có cách nào thay đổi được, nên lời hứa hẹn của cô, khi cô nói cùng Lạc Tái Lâu, Hà Tích Thanh cô đêu hiểu rõ, nếu anh đem chuyện cũ ra nói cô cũng không còn cách nào.
Diệp Uẩn Niên mím môi yên lặng mà nhìn cô, cảm xúc trong mắt dường như có sương mù bao phủ.
Ô Đào than một tiếng: "Hôm nay anh có phải vì tâm trạng không tốt nên uống rượu đúng không? Nếu là như vậy, vậy chờ khi anh bình tĩnh chúng ta lại nói lại."
Cô không muốn chỉ bởi bì chuyện này mà cùng anh ầm ï không vui, cô đích thật là cùng Hà Tích Thanh nói qua là chờ anh ta, đương nhiên cũng cùng Lạc Tái Lâu đính hôn, chuyện này anh đều biết, nếu anh bởi vì chuyện này mà canh cánh trong lòng, không cách nào bỏ xuống, thì chuyện này không thể bỏ qua được?
Thật ra từ khi cô quyết định cùng anh thử một lần, cô liền biết, cũng chưa chắc có thể tốt đẹp trở lại, nói không chừng cuối cùng là cả hai oán hận nhau, một chút kỷ niệm đẹp ban đầu cũng không còn nữa.
Diệp Uẩn Niên liếc mắt nhìn cô, sau đó rầu rĩ.
*xxx*x*xxkx*k*xx*x*%**%
Buổi tối khi tới thời gian đi ngủ, Ô Đào thật ra không muốn ngủ cùng anh, có điều bên ngoài gió lớn, cũng không thể đuổi anh đi được, trong nhà chỉ có một cái giường, do vậy đành để anh ngủ.
Có điều dù ngủ cùng giường, cả hai vẫn còn giận dỗi nhau, ai cũng không thèm để ý tới ai hết.
Ô Đào đưa lưng về phía anh, thuận tiện đắp chăn lên.
Sau khi nằm xuống như vậy, trong đầu vẫn còn quẩn quanh chuyện công việc, lại nghĩ tới câu nói kia của Lạc Tái Lâu, vận mệnh cả đời này của Lạc Tái Lâu, vận mệnh cả đời này của chính cô, cô thậm chí bắt đầu cẩn thận mà tự hỏi bản thân, lúc trước cô cùng Lạc Tái Lâu có cơ hội đính hôn lần nữa. Vì sao, bản thân cô lúc ấy cuối cùng là nghĩ cái gì? Bản thân cô có phải chút nữa đã rơi vào bẫy rập của vận mệnh? Nếu bản thân cô thật sự cùng Lạc Tái Lâu đính hôn, vậy có thể tránh thoát cái vận mệnh này không?
Vậy hiện giờ cô cùng Diệp Uẩn Niên sẽ như thế nào? Nhân sinh ban đầu của Diệp Uẩn Niên là thế nào?
Chính vì miên man suy nghĩ, liên nghe Diệp Uẩn Niên nói: "Em cũng không thể để anh bị đồng lạnh được."
Ô Đào: "Chuyện đó đâu liên quan tới eml"
Diệp Uẩn Niên: "Nửa thân của anh đều ở bên ngoài!"
Nói xong, anh kéo kéo chăn.
Ô Đào lúc này mới nhận ra, chăn cũng không quá lớn, ngày thường hai người đắp có thể được, nhưng hiện tại lại nằm đưa lưng, cách nhau một đoạn, chắc chắn không đắp được.