[Thập Niên 60] Tiến Vào Tứ Hợp Viện (Dịch Full)

Chương 420 - Chương 420: Gửi Lời Chào Tới Thế Giới (3)

Chương 420: Gửi Lời Chào Tới Thế Giới (3) Chương 420: Gửi Lời Chào Tới Thế Giới (3)Chương 420: Gửi Lời Chào Tới Thế Giới (3)

Ô Đào nhìn dáng vẻ của anh, nhịn không được cười rộ lên, nghĩ thầm anh là vì chuyện mặc hay không mặc áo mưa làm tẩu hỏa nhập mau, thật ngốc nghếch!

Diệp Uẩn Niên: "Không cho cười!"

Ô Đào lại càng muốn cười, cười đến nghiêng ngả.

Diệp Uẩn Niên thấy cô còn cười, một tay giữ chặt cô, kéo đến một góc, sau đó ôm lấy mặt cô, cúi đầu xuống hôn, trực tiếp chặn miệng cô lại.

Sau khi hôn xong, có chút thở không nổi, Ô Đào tránh khỏi anh, nhanh chóng ngó trái phải sợ người ta nhìn thấy.

Diệp Uẩn Niên thấy cô như ăn trộm nhìn ngó khắp nơi, càng thêm nhịn không được mà ôm cô nói: "Ô Đào, chúng ta đã kết hôn, lãnh chứng!

Ô Đào: "Vâng!"

Diệp Uẩn Niên: "Em là vợ của anh! Là người vợ nhất sinh nhất thết"

Ô Đào: "Vâng!" Diệp Uẩn Niên: "Em là của anh."

Ô Đào: "Dây dưa mãi?"

Diệp Uẩn Niên mỉm cười: "Không để yên."

Ô Đào: "Ngốc chế đi được, trước kia cảm thấy anh thông minh, nhưng không ngờ là ngốc tới vậy."

Diệp Uẩn Niên nắm lấy tay cô: "Hiện giờ nhận ra đã quá muộn, chúng ta đã lãnh chứng rồi."

Ô Đào càng cười tươi hơn, cô nghĩ muốn nói kết hôn cũng có thể ly hôn, nhưng có điều cô không dám nói.

Hôm nay cũng là ngày lành, không cần nói những chuyện mất hứng đó.

Diệp Uẩn Niên: "Ô Đào, đêm nay anh muốn đi một chuyến tới phòng thí nghiệm, em cùng anh qua đó được không? Chờ khi anh xong rồi, chúng ta đi ăn cơm chúc mừng."

Ô Đào: "Làm gì, buổi tối rồi còn muốn tới phòng thí nghiệm?”

Diệp Uẩn Niên: "Ừm, cần phải đi một chuyến, không phải lệch múi giờ sao, tới thời điểm mấu chốt rồi."

Ô Đào: "Được rồi."

Thật ra cô cảm thấy, thời điểm quan trọng như vậy, đâu phải một hai phải là hôm nay, hoặc có thể chọn một ngày khác đi lãnh chứng không được sao?

Vốn dĩ muốn nói, sau khi hai người đi lãnh chứng liền đi ăn thích dê nướng, am xong thịt dê nướng, đương nhiên là về nhà ôm nhau ngủ rồi.

Bên ngoài tuyết rơi càng lớn, hai người nằm trong chăn ôm lấy nhau ấm ấp, dễ chịu, cảm giác thật tốt.

Có điều cô cũng không nói ra, dù sao hiện giờ công việc ở phòng thí nghiệm của anh rất quan trọng.

Trước đó Diệp Uẩn Niên là lái xe đi, lúc này tuyết rơi càng nhiều, trên đường đã bao trùm một màu trắng xóa.

Xe rất nhanh tới viện trung khoa, trời đã tối xuống, tòa nhà văn phòng màu xám của Học viện Khoa học Trung Quốc yên tính, sau khi dừng xe Diệp Uẩn Niên liền nắm tay Ô Đào cùng nhau đi vào.

Rất mau tới tết âm lịch, tuyết rơi cuống, trời cũng tối, trong viện cũng không còn bao nhiêu người.

Diệp Uẩn Niên dẫn ô đi vào phía sau viện, vòng qua hành lang, đi tới một phòng thí nghiệm.

Trong phòng thí nghiệm cơ, đã có mấy nhân viên nghiên cứu đứng vây quanh, đều là những nhân viên tham gia vào hạng mục mang máy tính này, mọi người nhìn thấy Diệp Uẩn Niên tới, lập tức hai mắt sáng lên, sôi nổi mà đứng lên chào hỏi Diệp Uẩn Niên.

Diệp Uẩn Niên giới thiệu với mọi người: "Đây là người yêu của tôi Giang Ô Đào, chúng tôi vừa mới đi lãnh chứng, phát kẹo mừng cho mọi người đây."

Thật ra mọi người sớm đã biết Ô Đào, dù sao cũng là danh nhân ở Trung Quan Thôn, từng lên TV, cũng biết đây là đối tượng của Diệp Uẩn Niên, lập tức cười mà chào hỏi cô. Lại vui vẻ nhận lấy kẹo mừng.

Nói chuyện sơ lược một chút, Ô Đào vốn dĩ nghĩ bản thân nên đi ra ngoài để tránh mặt đi sẽ tốt hơn.

Ai biết được Diệp Uẩn Niên nắm lấy tay cô nói: "Chạng vạng hôm nay, chúng ta phải chứng kiến một thời khác quan trọng, anh muốn em bên cạnh anh, bởi vì chuyện này đối với anh rất quan trọng."

Ô Đào ngẩn người một chút, sau đó gật đầu: "Được." Ô Đào cảm nhận được, Diệp Uẩn Niên sau khi nói câu đó, không khí trông phòng thí nghiệm cũng lập tức nhiệt liệt hơn, trong mắt mọi người đều là sự hưng phấn dị thường.

Cô càng thêm cảm giác được mọi chuyện không giống bình thường.

Diệp Uẩn Niên dẫn Ô Đào tới trước mặt một chiếc máy tính, đó là máy tính màn hình lớn... Siemens 7760 của Đức.

Đôi mắt đen của Diệp Uẩn Niên sáng lên: "Ô Đào, em xem, công tác điều chỉnh thư gửi đi của chúng ta đã hoàn thành, chúng ta có thể dựa vào mạng internet mà từ Trung Quốc gửi thư ra nước ngoài.

Diệp Uẩn Niên nắm lấy tay Ô Đào: "Hôm nay là ngày chúng ta lãnh chứng, anh muốn tặng em một lễ vật đặc biệt."

Ô Đào dường như đoán được, tim cô dần dần đạp nhanh hơn.

Diệp Uẩn Niên: "Hiện giờ, anh đã là tốt tất cả công tác điều chỉnh, chỉ cần viết nội dung thư là được, vốn dĩ là anh nên viết."

Ánh đèn trong phòng thí nghiệm ấm áp nhu hòa, ánh sáng xanh trên màn hình lớn của máy tính chiếu lên khuôn mặt tỉnh xảo của anh, anh nhẹ nhàng cười một cái nói: "Ô Đào, hiện giờ em nghĩ thử xem, em có thể thông qua internet, mà gửi một âm thanh ra nước ngoài, em muốn nói cái gì?" Ô Đào rốt cuộc cũng hiểu. ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ
Bình Luận (0)
Comment