[Thập Niên 60] Tiến Vào Tứ Hợp Viện (Dịch Full)

Chương 423 - Chuong 423: Chuyen Hanh Trinh Di Đến Nước Mỹ. (2)

Chuong 423: Chuyen Hanh Trinh Di Đến Nước Mỹ. (2) Chuong 423: Chuyen Hanh Trinh Di Đến Nước Mỹ. (2)Chuong 423: Chuyen Hanh Trinh Di Đến Nước Mỹ. (2)

Ô Đào thực sự cảm thấy tư thế này không được thoải mái cho lắm, thậm chí còn có thể sẽ bị đám nhân viên ở phòng nghiên cứu và phát minh ngồi gần đây nhìn thấy, nhưng cô cũng không quan tâm quá nhiêu đến những điều đó.

Bờ vai này, từ khi gây yếu đến khi rộng lớn vững chắc, chắc hẳn là đã phải trải qua rất nhiều khó khăn nơi đất khách quê người, cô cũng chỉ đơn giản là muốn được dựa vào người anh gần hơn một chút mà thôi.

ki ta kfakfaatafatafaSafatatai

Khi đoàn người đặt chân đến nước Mỹ thì cũng đã là buổi trưa, trời nắng chói chang đến loá mắt.

Sau khi đáp xuống máy bay, mọi người ai nấy cũng cảm giác rõ ràng được bầu không khí xung quanh khác hẳn, bầu không khí này khác hoàn toàn so với bầu không khí của Trung Quốc, đoàn người với nhiều màu da tấp nập đông đúc, kéo dài không hồi kết, biển quảng cáo cỡ lớn nhìn đến hoa cả mắt cùng với ánh đèn sáng đến chói mắt, làm cho những người kỹ sư chưa từng được đặt chân ra nước ngoài này không khỏi tò mò, hết nhìn Đông thì lại ngó sang Tây

Trong vài năm qua, Ô Đào thi thoảng cũng đã được đến một số quốc gia, tuy rằng cô chưa đến nước Mỹ bao giờ, nhưng cùng lắm cũng không đến mức kinh ngạc hay quá khích như bọn họ, đấy là còn chưa kể đến bởi vì bọn họ còn có Diệp Uẩn Niên làm hướng dẫn viên cho chuyến đi xa lần này.

Diệp Uẩn Niên dẫn đoàn người rời khỏi hải quan, làm thủ tục xác nhận rồi lấy hành lý, sau khi ra khỏi sân bay, Diệp Uẩn Niên đã chuẩn bị xong bốn chiếc xe.

Nhìn những chiếc xe đó, ai cũng thấy chúng còn rất mới, dù sao ở Trung Quốc phổ biến là loại xe Hồng Kỳ, thỉnh thoảng cũng sẽ có xe nhập khẩu nước ngoài, nhưng rất đắt và cũng rất hiếm thấy, còn ở Mỹ nhìn ở đâu cũng đa dạng các loại xe, thậm chí còn có người lái loại xe cổ của những năm 1900 mang đầy hơi thở công nghiệp Mỹ, một phong cách độc đáo hoàn toàn riêng biệt.

Bốn chiếc xe nhưng chỉ có ba tài xế, Diệp Uẩn Niên muốn lái một chiếc, hơn nữa anh cũng khá quen thuộc với tình hình giao thông ở nơi này. Cuối cùng, sau một hồi bàn bạc với nhau một chút, mọi chuyện đã được thống nhất xong, Diệp Uẩn Niên anh sẽ lái chiếc xe dẫn đầu, còn Ô Đào ở phía sau cùng những người còn lại.

Sau khi lên xe, nữ kỹ sư Hồ Tuệ ngồi ngay bên cạnh Ô Đào, cô ấy là kỹ sư nữ duy nhất trong chuyến đi lần này, ngoại trừ Ô Đào ra.

Cô ấy cười cười, vui vẻ nói: "Giang tổng, em thấy anh nhà chị không nỡ rời xa chị đâu, anh ấy rất muốn ngồi chung một xe với chị đó!"

Ô Đào: "Chắc là không tới mức đó đâu."

Hồ Tuệ nghiêm túc nói: "Thật đó! Em có thể nhìn ra được! Giang tổng, anh nhà chị hình như không thích nói chuyện cho lắm, nhưng em vẫn có thể nhìn ra được ý của anh ấy. Anh ấy chỉ muốn đi chung xe với chị thôi, nhưng chị lại nói phải ngồi riêng xe, mà anh ấy không muốn cãi lại lời của chị, vì vậy mới đành phải uất ức mà nghe theo thôi."

Ô Đào nghĩ đến dáng vẻ của anh lúc đó, hình như đúng là như vậy thật, nghĩ đến đây, cô không khỏi cảm thấy có chút buồn cười.

Cô nghĩ nếu có thời gian thì sẽ lập tức nói chuyện lại với anh, nhưng thật không thể ngờ rằng ngay sau khi mọi người vừa đến nơi, thì việc đầu tiên là đi nhận phòng, rồi sau đó là đi ăn cơm rồi lại quay trở về phòng, phòng là hai người một phòng, vì là hai nữ duy nhất trong đoàn nên đương nhiên cô và Hồ Tuệ sẽ phải ở chung cùng một phòng với nhau, vì vậy toàn bộ chuyến đi lần này, cô cũng không có nhiều thời gian để trò chuyện riêng cùng với Diệp Uẩn Niên.

Điện thoại di động thì lại không thể thực hiện cuộc gọi ở nước ngoài, bình thường mọi người muốn nói chuyện với nhau thì phải sử dụng đến thiết bị liên lạc và định vị GPS được gắn ở trên xe để thực hiện các cuộc gọi đơn giản.

Ô Đào vì vậy đã nghĩ rằng hãy là để ngày mai rồi nói sau.

Nhưng vào ngày hôm sau và những ngày tiếp đó nữa, tất cả đều là một chuyến đi dày đặc không hồi kết, hết đến tham quan các nhà máy khác nhau, rồi lại đi học tập phỏng vấn, rồi lại đi, rôi lại ngồi trên xe, ngồi máy bay, ăn uống, rồi lại quay trở về khách sạn.

Chuyến đi lần này có thể nói là khiến cho con người ta được mở mang tầm mắt, nhất là khi được đến tham quan tất cả các sản phẩm của người sáng tạo ở công ty Apple, đã làm cho mọi người cảm nhận được tài năng của công ty Apple, sau khi tham quan một vòng công ty Apple, họ đã đi đến một số các công ty lớn nhỏ khác, mọi người đều có thu hoạch cua rieng minh.

Cuối cùng, mọi người sẽ đi đến công ty IBM.

Đối với công ty IBM, tất cả mọi người đều đồng loạt tỏ ra tràn đầy ngưỡng mộ, ai cũng biết đây là một đầu não khổng lồ, nói cách khác thì chính là đầu sỏ ở trong lĩnh vực máy tính, mặc dù cách đây hai năm về trước.
Bình Luận (0)
Comment