[Thập Niên 60] Tiến Vào Tứ Hợp Viện (Dịch Full)

Chương 43 - Chuong 43: Nau Cac Cac (2)

Chuong 43: Nau cac cac (2) Chuong 43: Nau cac cac (2)Chuong 43: Nau cac cac (2)

Lúc đi ra đến cửa, liền gặp gỡ viện Phan gia.

Phan gia là đầu bếp trong cục cung cấp điện, làm đã nhiêu năm, con cháu cũng không ít, gia cảnh cũng tốt, có điều ông lão không có con, bà Phan thân thể lại không tốt, cảm thấy già rồi không có chỗ dựa, liền đặc biệt để ý đến chuyện tiền nong, ngày thường một phân tiền bẻ thành hai cánh hoa.

Hiện giờ Phan gia tan làm, liền ở trước nhà mà hút thuốc xoạch xoạch, nhìn thấy Ô Đào thuận miệng nói: 'Hôm nay Ô Đào đi học sao? Thành người có tri thức rồi sao?"

Ô Đào nhấp môi, cười nói: "Mới đi học một ngày thôi, con căn bản cái gì cũng không hiểu, từ từ học."

Phan Gia gật đầu: "Khá tốt, khá tốt, đi học học kiến thức, sau này sẽ có tiên đồ."

Mẹ Thuận Tử bên cạnh đang trong nhà giặt quần áo, nghe thấy liền bĩu môi: "Này không phải là làm chuyện hồ nháo sao, còn muốn đi học? Lãng phí tiền bạc! Theo tôi thấy, mẹ Ô Đào cũng thật là ngớ ngẩn! Còn ngại ngày tháng chưa đủ khổ sao?"

Ô Đào nghe vậy, liền nói: "Di mỗi ngày con đều sẽ trở về nhà đi nhặt lõi than, từ từ tích cóp, gánh nặng của mẹ con cũng không phải lớn, chờ sau khi con biết chữ, có thể đến nhà xưởng làm, so với không biết chữ vẫn tốt hơn nhiều."

Bình thường bé sẽ không dám cùng với người lớn tranh luận, có điều Ô Đào biết, nhà lớn nhiều người nhiều miệng, mọi người nói có liền trở thành có, mẹ bé nghe nhiều rồi, khó tránh khỏi sẽ bị ảnh hưởng, cho nên bé nhịn không được mà tranh luận.

Mẹ Thuận Tử nghe vậy, đương nhiên không vui, ai nguyện ý để một tiểu nha đầu giảng đạo lý với mình chứ, bà ta ngoài cười nhưng trong không cười nói một câu: "Vậy à, mới đi học một ngày, đã có bản lĩnh lớn vậy rồi!"

Nói xong, đạp quần áo đùng đùng, còn làm nước bắn tới chỗ Ô Đào đang đứng.

Ô Đào không để ý.

Thuận Tử so với Ô Đào lớn hơn 6 tuổi, là một người anh trai tốt, Ô Đào thật sự rất thích, nhưng bé thật sự không thích mẹ Thuận Tử, những đứa trẻ ở đây cũng không thích bà ta, dùng cách nói của Huân Tử 'Một người lớn, mà cứ hay so đo với mấy đứa trẻ chúng ta. '

Bé mang sọt tre lên lưng đi nhặt lõi than. Trời trở lạnh, gió lạnh từ khe hở của áo bông mà chui vào bên trong, chui thẳng đến xương cốt, có điều Ô Đào lại không cảm thấy khó chịu.

Cùng là đi nhặt lõi than, hôm nay nhặt lõi than so với hôm qua bé đi nhặt lại hoàn toàn không giống nhau.

Nếu hôm nay bé nhặt lõi than, ngày mai còn muốn nhặt lõi than, liền cả đời này bé chỉ đi nhặt lõi than, bé cảm thấy nếu vậy bản thân bé không bằng chết đi.

Chỉ là nếu hôm nay bé nhặt lõi than, để có tiên đi học, tương lai liên không cần nhặt lõi than nữa, bé cảm thấy bản thân bé như sống lại lần nữa.

Lúc nhặt lõi than, bé vẫn nhịn không được mà nhớ tới phim phóng sự kia, cũng nhớ tới chuyện hôm nay nhìn thấy Vương Á Tương.

Vương Á Tương thế mà cùng bé học chung trường, cái này làm cho trong lòng bé có một cảm giác dị dạng, dường như thông qua nỗ lực của bản thân, khoảng cách với Vương Á Tương cũng không xa xôi như vậy, giống như bản thân thay đổi vận mệnh của chính mình một ít.

Ở trước mặt Vương Á Tương, bé hổ thẹn, hâm mộ, ngước nhìn, nhưng lại cảm thấy tràn ngập hy vọng. Lúc nhặt than đá, lại đụng phải Lâu Ca người ở nhất bang kia, bé nhìn thấy từ xa xa đã tìm cách trốn tránh, đoàn người Lâu Ca cũng nhìn thấy bé, còn nhìn bé mà nói cái gì đó.

Có điều cũng may, bọn họ không có ý định trêu chọc bé, phỏng chừng là Huân Tử đã tìm người đứng ở giữa nói qua, chuyện này cứ vậy mà kết thúc.

Bé nhặt được hơn phân nửa sọt tre mới trở về nhà, tuy rằng cũng không nhiều, nhưng đủ cho cả nhà đốt trong mấy ngày, nếu tiết kiệm một chút, từ từ tích cóp, có thể đem lên tỉnh bán một ít.

Khi bé về đến nhà, Ninh Diệu Hương đang may vá, Thanh Đồng không có ở nhà.

Ninh Diệu Hương buông đồ trong tay ra, đứng dậy chuẩn bị nấu cơm, thuận miệng hỏi: "Ngày đầu tiên đi học có theo kịp không?"

Ô Đào gật đầu: "Vẫn tốt, số học không thành vấn đề, thể dục cũng vậy, âm nhạc không có hứng thú gì, chỉ là ngữ văn có chút khó, người khác biết nhiều chữ hơn con, con phải cố gắng nhiều hơn mới có thể theo kịp."

Ninh Diệu Hương mở đồ đậy bếp lò ra, dùng một cái vỏ xe đặt vào bếp lò, lò hơi phát ra tiếng răng rắc răng rắc, lửa trong bếp lò cháy rất tốt, bà một bên thêm củi một bên nói: "Nếu con đã muốn học, thì phải học cho tốt vào, nếu không theo kịp, thì trở về làm việc nhà."

Không biết vì sao, Ô Đào cảm thấy âm thanh của bà ấy có chút suy yếu, liền trộm liếc nhìn bà ấy một cái, quả nhiên là sắc mặt bà ấy tái nhợt, không biết là bị làm sao.

Bé muốn hỏi, có điều vẫn giữ ở trong lòng, không dám nói thêm cái gì, chỉ nói: "Vâng, con biết rồi, con chắc chắn sẽ biết mặt chữ."
Bình Luận (0)
Comment