Chương 430: Gặp Mặt Tình Địch (6)
Chương 430: Gặp Mặt Tình Địch (6)Chương 430: Gặp Mặt Tình Địch (6)
Lời này của cậu ta có chút mỉa mai châm chọc, mọi người liếc mắt nhìn cậu ta một cái, ít nhiều cũng hiểu được, nhất thời đều có chút xấu hổ, dù sao thì Diệp Uẩn Niên cũng từng là giáo sư của cậu ta, còn có ơn với mình nữa, vậy mà cậu ta lại có thể ăn nói hẹp hòi xấu xa như vậy.
Diệp Uẩn Niên vân đạm phong khinh* đáp: "Tích Thanh, cậu đã từng là học trò của tôi, với tu cách là một người thầy thì tôi muốn dạy cậu một câu."
*:Vân đạm phong khinh (2 3# J\ ‡#): thờ ơ, lạnh nhạt, bình thản, không màng đến điều gì khác, tựa như gió nhẹ mây hờ hừng trôi.
Hà Tích Thanh ngoài cười nhưng trong không cười, cố gắng tỏ ra bĩnh tĩnh để nói: "Giáo sư Diệp, xin cứ tự nhiên mà nói."
Diệp Uẩn Niên: "Đừng thấy việc thiện nhỏ mà không làm."
Hà Tích Thanh nghe xong thì cười ha hả.
Diệp Uẩn Niên lại bình tĩnh nói tiếp: "Cậu biết câu tiếp theo là gì rồi chứ, đừng thấy việc ác nhỏ mà làm."
Lời anh nói rất chậm rãi và thong thả, vẻ mặt thì vô cùng thản nhiên, nhưng ánh mắt nhìn Hà Tích Thanh lại làm cho người khác khi nhìn vào liền có cảm giác sắc bén như một lưỡi dao.
Nụ cười của Hà Tích Thanh bỗng chốc có hơi cứng lại đôi chút.
Diệp Uẩn Niên lại tiếp tục hỏi: "Nghe nói bây giờ cậu đang thất nghiệp hả, có đúng vậy không?”
Hà Tích Thanh đột nhiên nhìn về phía Diệp Uẩn Niên.
Diệp Uẩn Niên vẫn là vẻ mặt lãnh đạm như cũ.
Vì thế mọi người ở đây lại hai mặt nhìn nhau.
Mọi người đều biết, sau khi Hà Tích Thanh tốt nghiệp vào công ty Apple, hơn nữa nhận được vị trí và tiền lương không tồi, phương hướng phát triển và tiền đồ đều rất tốt, vốn dĩ mọi người đều rất ngưỡng mộ, kết quả lại không biết vì sao mà một thời gian trước lại bất ngờ bị sa thải.
Cho dù mọi người có hỏi thì cậu ta cũng không chịu nói, khó tránh khỏi khiến người nghĩ ra nhiều điểm nghi ngờ.
Bây giờ xem ra Diệp Uẩn Niên vậy mà lại biết à?
Không khí bây giờ đang trong tình thế vô cùng là lúng túng, cũng may là lúc này, tôm hùm đã được một người nhân viên phục vụ đưa lên.
Mọi người vội vàng cười cười nói nói thưởng thức tôm hùm, trong bữa ăn cũng bàn luận về giá cả và mức sống ở nước Mỹ.
Thực tế thì mọi người đều xuất ngoại cũng mới được 6 năm, hầu hết đều mới chỉ miễn cưỡng lấy được học vị tiến sĩ mà thôi, còn có một người ở trong đây thậm chí còn chưa tốt nghiệp, cuộc sống cũng không tốt lắm, còn phải tiết kiệm nhiều, cho dù giá tôm hùm ở Mỹ thì rẻ hơn so với Trung Quốc rất nhiều nhưng thật ra ngày thường cũng sẽ không tùy tiện ăn những món ăn đắt tiền như thế này, thậm chí cũng sẽ không ra quán ăn ngoài, hầu hết mọi người đều là mua nguyên liệu thức ăn về rồi tự mình nấu nướng.
Hôm nay cũng là bởi vì Ô Đào tới đây cho nên mới muốn chiêu đãi người bạn học trong nước một lần, mọi người mới chịu bỏ tiền túi ra nhưng vẫn còn phải chia đều.
Sau khi món tôm hùm được bưng lên, Ô Đào tò mò nhìn thử, tôm ở trong nước không lớn được đến mức như thế này, cô cũng chưa từng ăn qua, lân này chuyến đi tới nước Mỹ khá vội vàng, mặc dù đã ăn đủ các loại cơm Tây rồi nhưng cũng chưa từng ăn qua tôm hùm.
Diệp Uẩn Niên thấy thế liền kéo phần tôm hùm trước mặt Ô Đào tới trước mặt, dùng dao nĩa giúp cô cẩn thận tách lớp vỏ cứng ra, lúc chia ra còn thấp giọng giảng giải cho cô cách ăn làm sao cho đúng.
Ngón tay của anh thon dài, xương ngón tay thanh tú xinh đẹp, động tác cầm dao nĩa ưu nhã nhanh nhẹn, không quá vài lần đã bóc tách con tôm ra thành công. Xong xuôi đâu đấy, anh đặt phần thịt tôm chỉnh tề ở trước mặt cho Ô Đào.
Ô Đào từ bên nhìn, lại tò mò cảm thấy rất thú vị, chờ anh ta tách vỏ xong rồi mới nhớ tới: "Ai da, em cũng muốn thử xem nữa kìa, sao anh lại làm luôn cho em rồi!"
Diệp Uẩn Niên bật cười, trong âm thanh lãnh đạm đó vậy mà lại lộ ra sự dịu dàng và ôn nhu hiếm thấy: "Vậy em lấy phần của anh thử tay nghề đi."
Ô Đào: "Okl"
Nói xong, Diệp Uẩn Niên đã đưa phần tôm hùm của mình qua cho cô thể hiện tay nghề, còn bản thân mình thì lại ở bên cẩn thận giúp cô sắp xếp: "Cẩn thận nhé, đừng để tay bị thương đó."
Mọi người ở bên cạnh nhìn thì thấy càng thêm kinh ngạc, mọi người ở đây đều đã nhìn ra rồi, Diệp Uẩn Niên tính cách lạnh lùng kiêu ngạo, cũng không dễ ở chung, nhưng đối với Ô Đào thì thật sự là vô cùng bao dung và săn Sóc.
Đồng Hà ở bên cạnh liền cười nói: "Ô Đào à, lúc trước mình còn không biết là tính cách của cậu còn có mặt như thế này nữa đó nha!"
Ô Đào lúc trước làm việc đều không nhanh không chậm, rất có chừng mực, không ngờ rằng bây giờ còn biết sử dụng tuyệt chiêu ngọt ngào, bày đặt làm nũng đồ, mấu chốt là vị kia thật sự đúng là cái gì cũng nghe theo cô hết.
Đúng là được một phen mở mang tầm mắt mà.