Chương 433: Đại Kết Cục (3)
Chương 433: Đại Kết Cục (3)Chương 433: Đại Kết Cục (3)
Chuyện này đã được anh nhắc tới trước đây, trở về rồi thì chắc chắn phải đến công ty một chuyến.
Ô Đào vì vậy cũng thuận theo: "Vậy thì em sẽ đi với anh, chúng ta đến đó bằng cách nào đây, đi máy bay hay đi bằng tàu hỏa?"
Thật ra cô cũng có chút tò mò, và rất muốn được một lần nhìn thấy một Diệp Uẩn Niên tồn tại trên thế giới này dưới một hình thức khác.
Diệp Uẩn Niên vô tư nói: "Chúng ta có thể đi máy bay, chỉ mất có một tiếng đồng hồ, rất thuận tiện."
火火火火火火火火火火火火火火火火火
Mãi sau này, Ô Đào mới hiểu được đi máy bay trong lời nói của anh nói nó có nghĩa là gì, hóa ra là một chiếc máy bay tư nhân.
Đây là một trải nghiệm rất mới lạ đối với Ô Đào, nhưng Diệp Uẩn Niên lại nói rằng loại máy bay tư nhân nhỏ này không đắt lắm, và thực sự tiện lợi hơn rất nhiều so với đi bằng máy bay thông thường.
Chiếc máy bay đáp xuống đường băng bên cạnh công ty của Diệp Uẩn Niên, tòa nhà công ty không lớn lắm nhưng được thiết kế theo kiểu rất độc đáo và lạ mắt, ẩn hiện giữa những tán cây xanh mát, giống như một khu vườn nhỏ xinh thường hay xuất hiện trong những câu chuyện cổ tích của đám trẻ con vậy.
Diệp Uẩn Niên dẫn Ô Đào đến Vườn Treo để tham quan một chút, ở đây có một quầy bar cà phê, một số nhân viên sẽ đến uống cà phê giữa giờ làm việc để cho tập trung tinh thần, xua tan đi cái mệt mỏi của một ngày làm việc dài đằng đẫng.
Rất nhanh đã có người nhận ra Diệp Uẩn Niên, sau đó kinh ngạc tiến đến chào hỏi.
Diệp Uẩn Niên giới thiệu Ô Đào với mọi người và nói với họ rằng đây là vợ của anh.
Rõ ràng là tất cả mọi người đối với sự kiện này còn ngạc nhiên hơn so với việc anh bất thình lình đến công ty vào thời gian này mà không thông báo trước, nhưng ngay sau đó thì mọi người đã đồng loạt nở một nụ cười chân thành và nói lời chúc mừng đến hai người bọn họ.
Diệp Uẩn Niên lại dẫn Ô Đào đến khu văn phòng, mỗi lần có ai đó chào hỏi thì anh đều giới thiệu với họ đây là vợ mình, cuối cùng không khỏi khiến cho Ô Đào cảm thấy buồn cười, cứ như là anh đang khoe khoang tiểu bảo bối nhỏ nhà mình vậy, sợ người ta không biết hay sao.
Thật ra chưa chắc là đã có người sẽ cảm thấy ghen tị với anh, chỉ là những gì anh cảm thấy tốt đẹp thì anh đều muốn mang ra khoe nó cho cả thế giới này biết được hình dáng của nó là như thế nào mà thôi.
Sau đó, anh cuối cùng cũng đã dẫn được cô đi đến văn phòng của mình, đó là một văn phòng lớn có cửa sổ sát đất, có thể nhìn thấy những ngọn đồi trập trùng ở phía xa xa, vào mùa này, trải khắp đồi núi là một màu xanh nhạt, phong cảnh thực sự phải nói là tuyệt đẹp hoàn mỹ.
Sau đó, anh liền nắm lấy tay cô và nói cho cô biết quan điểm của mình, rằng anh sẽ đứng ở đâu và anh sẽ nghĩ về vấn đề gì.
Tiếp đó, trong khoảng thời gian khi mà anh có một cuộc họp đơn giản, cô ở lại trong văn phòng của anh, đang ăn mấy thứ đồ ăn vặt linh tinh và đọc sách thì thư ký của anh đi đến.
Thư ký của anh là một cô gái xinh đẹp có mái tóc màu vàng óng ả, đôi mắt xanh biếc lung linh, nhưng bởi vì vòng hai của cô nàng hơi to cho nên thoạt trông như một người phụ nữ đã bốn mươi tuổi đời.
Đây là một cô gái người Mỹ rất nhiệt tình, cô ấy đã giới thiệu sơ qua về lý lịch của bản thân cho Ô Đào nghe, rồi cuối cùng cô ấy còn nói rằng: "Tôi đã xem qua ảnh chụp của cô rồi, lúc vừa mới gặp được cô ở ngoài đời thực, tôi đã có một trực giác rất kỳ diệu, và chắc chắn rằng đây chính là một cô gái rất YEI" (YE là từ viết tắt hoặc từ viết tắt được định nghĩa bằng một ngôn ngữ đơn giản nào đó, và chúng ta có thể hiểu ý nghĩa của nó ở đây là rất tuyệt vời).
Ô Đào rất ngạc nhiên về điều đó cho nên có hỏi kỹ lại một chút, sau đó cô mới biết rằng đó là bức ảnh chụp khi cô tham gia một hội nghị giao lưu quốc tế.
Trên thực tế, giống như cô đã bí mật chú ý đến anh và thu thập thông tin của anh trong suốt những năm vừa qua, và chắc hẳn là anh cũng đã âm thầm chú ý tới cô từ rất lâu rồi, điều này cô cũng đã nghĩ tới từ lâu.
Sau khi cô thư ký người Mỹ kia đi rồi, cô lại lặng lẽ đứng trước khung cửa sổ sát đất để đưa ánh mắt nhìn về phía cảnh vật xa xăm kia, tưởng tượng một chút về mùa xuân, hạ, thu, đông ở đây, tưởng tượng nỗi lòng của anh mỗi lẫn đã nhớ tới cô nhiều đến mức như thế nào. Tưởng tượng về mười hai năm đã trôi qua, trong lòng của cô bất chợt dâng lên một cảm giác ấm áp khó diễn tả được hết bằng lời.
Bởi vì có đủ thời gian cho nên cả hai người đã quyết định ở lại công ty của anh thêm hai ngày nữa, và trong hai ngày này, cô cũng đã được nhìn thấy cảnh anh giao tiếp với nhân viên cấp dưới của mình như thế nào.
ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ