[Thập Niên 60] Tiến Vào Tứ Hợp Viện (Dịch Full)

Chương 434 - Chương 434: Đại Kết Cục (4)

Chương 434: Đại Kết Cục (4) Chương 434: Đại Kết Cục (4)Chương 434: Đại Kết Cục (4)

Anh trước sau như một, vẫn luôn luôn điềm tính và nhẹ nhàng như thế, không nói nhiều nhưng luôn luôn có thể chỉ ra cốt lõi của mọi vấn đề chỉ trong một câu nói ngắn gọn.

Và cấp dưới của anh ấy dường như cũng đã rất quen với phong cách này của anh, bọn họ không cần phải chào hỏi nhiều hơn, các mối quan hệ giữa các cá nhân dường như cũng tương đối khá đơn giản.

Ô Đào có chút xúc động, nghĩ rằng tính tình của anh thích hợp ở lại nước Mỹ thì hơn, còn ở Trung Quốc thì chắc là vẫn có hơi lạc lõng, chẳng qua là dựa vào tài năng và tài chính để ép buộc từ trên xuống dưới mà thôi.

Trước khi bọn họ rời khỏi công ty, toàn thể nhân viên đã tổ chức một buổi triển lãm đồ ăn, đây là một buổi họp mặt khá độc đáo và mới mẻ, tất cả mọi người đều mang bữa ăn mà họ đã làm ở nhà đến công ty để đánh giá và chia sẻ.

Phải nói rằng mấy người nước ngoài này nấu ăn kém thật sự, làm ra món kỳ lạ như vậy mà vẫn có can đảm để cho mọi người ở đây nếm thử được, rồi còn lớn tiếng nói là delicious* nữa chứ! *: delicious (tính từ): đem lại sự thích thú cho vị giác và khứu giác; thơm tho, ngon ngọt.

Lúc rời khỏi công ty, Ô Đào cười nói: "Thật ra em rất thích ở đây."

Diệp Uẩn Niên: "Anh có thể xử lý hầu hết các công việc qua trực tuyến và thông qua điện thoại, nhưng vẫn cần phải đến công ty mỗi năm một lần để giải quyết một ít công việc."

Ô Đào: "Nếu có thời gian rảnh rỗi, em sẽ đi cùng anh."

Trên thực tế, cô đang nghĩ rằng có thể là vào một ngày nào đó, sản phẩm của công ty bọn họ sẽ có thể được bán sang nước Mỹ, sau đó bọn họ còn có thể mở một chỉ nhánh tại nước Mỹ luôn.

Mặc dù ý tưởng này có hơi hoang đường và viển vông một chút, nhưng cuộc đời mà, chúng ta làm sao biết đâu được chuyện của mai sau, nói không chừng là chuyện này sẽ thực sự có thể thực hiện được, hơn nữa còn vượt ngoài sức tưởng tượng luôn đấy chứ.

ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ

Người quân tử mà không muốn làm tướng quân thì không phải là người quân tử tốt, làm người phải luôn có lý tưởng trong cuộc sống của chính mình, có như vậy thì cô mới có thể mạnh dạn và can đảm hơn được.

Diệp Uẩn Niên lập tức nở nụ cười: "Được."

Sau khi rời khỏi công ty, tình cờ lại có một cuộc họp trao đổi trong ngành, Diệp Uẩn Niên cũng phải tham gia cuộc họp đó, liền thuận tiện dẫn Ô Đào đi cùng theo luôn.

Điều này thực sự đã khiến cho Ô Đào được mở rộng tầm mắt ra xa ngàn thước, bởi vì cô đã được gặp những người nổi tiếng mà cô ngỡ rằng bản thân mình chỉ có thể nhìn thấy bọn họ ở trên báo đài và tạp chí mà thôi, vốn dĩ tưởng rằng bọn họ sẽ mãi là những vị danh tài chỉ có trong truyền thuyết, vậy mà bây giờ đây lại đột nhiên trở thành người thật và xuất hiện ở ngay trước mặt của cô. Điều này khiến cho cô không khỏi không cảm thán và cảm thấy hạnh phúc đến run người được. Mọi chuyện cứ như là một giấc mộng đẹp vậy.

Khi đối phương biết cô là vợ của Diệp Uẩn Niên, cũng là phó chủ tịch của công ty Tam Hợp thì phản ứng đầu tiên đó chính là có hơi bất ngờ đôi chút, nhưng rất nhanh sau đó cũng đã tiếp thu thành công được toàn bộ dữ liệu cần thiết. Vì vậy, ngay sau đó bọn họ đã cùng nhau trao đổi với cô về sự phát triển của máy tính ở Trung Quốc, Ô Đào cũng chia sẻ một số thông tin trong nước với bọn họ.

Có thể nói rằng, những cuộc giao lưu với các đối tác ngoại giao như thế này sẽ giúp cô được mở mang kiến thức và mở rộng tầm nhìn một cách nhanh chóng và xa hơn bao giờ hết.

Kết thúc cuộc họp, Diệp Uẩn Niên lại tiếp tục dẫn Ô Đào đi thăm quan một số danh lam thắng cảnh ở Mỹ, sau đó còn đi đến Washington, New York và cả Los Angeles nữa.

Thật ra, có rất nhiều nơi anh chưa từng tự mình đi đến đó bao giờ, nhưng bởi vì là bây giờ có Ô Đào đi cùng anh cho nên anh mới chịu vui vẻ mà đi đến những nơi như thế thôi. Cả hai người bọn họ đã đi hầu hết tất cả mọi ngóc ngách của nước Mỹ, cùng nhau ngắm nhìn sông núi, đi đến công viên Disneyland vui chơi thỏa thích.

Vào buổi tối, khu công viên Disneyland không có nhiều người cho lắm, trong ánh đèn mờ ảo đầy màu sắc và mơ màng, Ô Đào nhìn sang người đàn ông dịu dàng và kiêu ngạo ở bên cạnh mình. Trong khoảnh khắc ngắn ngủi ấy, cô thậm chí còn ngắm nhìn anh đến si mê rồi phát ngốc cả người ra tại chỗ nữa cơ. Song song với đó, cô lại bất chợt nhớ đến bộ truyện tranh đẹp de trong những tháng ngày u ám năm xưa, cô nhớ tới nàng công chúa Bạch Tuyết ăn mặc lộng lẫy đã tìm được một chàng hoàng tử đích thực cho riêng mình.

Và tình huống bây giờ cứ như thể giấc mơ ấy đã trở thành hiện thực vậy, và cô thì chính là cô gái đã bước vào thế giới cổ tích đầy màu hường đó.
Bình Luận (0)
Comment