Chương 435: Đại Kết Cục (5)
Chương 435: Đại Kết Cục (5)Chương 435: Đại Kết Cục (5)
Thật không thể ngờ, vậy mà cô lại trở thành công chúa Bạch Tuyết mà mình từng rất hâm mộ.
Cuối cùng, Diệp Uẩn Niên đã đưa Ô Đào đến khuôn viên trường đại học, nơi mà anh từng giảng dạy trước kia.
Anh giới thiệu cô với các đồng nghiệp cũ của mình, dẫn cô đi qua các giảng đường và gặp gỡ với một vài người thây cô quen thuộc với anh. Và anh có nói với cô rằng anh từng giảng bài ở đây, nói với cô rằng anh thích đi dạo ở đây và cho cô xem rất nhiều bức ảnh khác nhau của hồi trước nữa.
Nhìn vào những bức hình đó, thật ra có một số bức hình Ô Đào đã từng chú ý tới và nhìn thấy chúng, nhưng đa số thì đều là chưa từng thấy qua bao giờ.
Các đồng nghiệp và bạn bè cũ của Diệp Uẩn Niên ai nấy cũng đều tò mò mà âm thầm theo dõi Ô Đào, tất cả bọn họ đều có chung một suy nghĩ đó chính là vô cùng ngưỡng mộ vẻ đẹp tuyệt trần của Ô Đào, khi biết Ô Đào là phó chủ tịch của công ty khoa học kỹ thuật Tam Hợp thì lại càng giơ ngón cái khen ngợi nhiều hơn nữa, sự sủng bái ở trong lòng của bọn họ đối với cô cũng ngày càng gia tăng.
Họ nói rằng họ luôn nghĩ Diệp Uẩn Niên là người theo chủ nghĩa độc thân, còn nói là năm xưa đã có rất nhiều người từng theo đuổi anh, nhưng anh đều không động lòng với ai cả, từ đầu đến cuối vẫn luôn giữ một khuôn mặt liệt không cảm xúc. Ai mà ngờ đâu được là anh lại đột ngột kết hôn như vậy, mà còn là kết hôn với một tiểu mỹ nhân xinh đẹp như thiên thần như vậy chứ. Sau đó, bọn họ còn đồng loạt hết lời khen ngợi cô và anh đúng là một đôi trời sinh, trai tài gái sắc.
Nhìn thấy sự nhiệt tình và hòa nhã của những người đó, trong lòng của Ô Đào ngay lập tức liền nổi lên nhã hứng muốn trêu chọc anh một chút, cô âm thầm cười cười rồi hỏi: "Kể em nghe xem nào, trước đây từng có rất nhiều người theo đuổi anh à?"
Diệp Uẩn Niên nghe vậy thì khẽ nhíu mày đẹp lại, thản nhiên đáp: "Hình như đúng là như vậy đấy, nhưng anh cũng không nhớ lắm, mà cũng chẳng quan tâm mấy."
Ô Đào cười nói: "Thôi quên đi, em cũng không muốn hỏi gì thêm nữa đâu!"
Thật ra cô chỉ muốn trêu chọc anh một chút mà thôi.
Những ngày đi du lịch với Diệp Uẩn Niên trên vùng đất của nước Mỹ này quả thật là cực kỳ thoải mái và vui vẻ, bọn họ như được thoát ra khỏi thế giới trần tục, để mọi thứ rắc rối và xui xẻo kia trôi qua hết đi trong một lần, tưởng chừng như là đã được quay trở lại với tuổi thanh xuân tươi đẹp, có thể vô tư lự làm bất kỳ điều gì mà bản thân mình muốn, cứ như thế, hai người nắm tay nhau đi hết cả chặng đường của thế giới.
Và vào một ngày nọ, cô đã tình cờ gặp lại Hà Tích Thanh.
Lúc đó, Diệp Uẩn Niên vừa lái xe tới, còn cô thì đứng chờ ở bên cạnh, vừa lúc đó, Hà Tích Thanh không biết chui từ chỗ nào ra mà cũng bước tới bên cạnh cô.
Trong đầu của cô lúc đó đã thầm nghĩ rằng nơi này cách trường học của bọn họ không xa, có lẽ là anh ta chỉ tình cờ đi ngang qua đây thôi.
Hà Tích Thanh nhìn ánh nắng trên khuôn mặt của Ô Đào, nhẹ giọng nói: "Anh ta dẫn em đi khoe khoang ở khắp nơi, bây giờ chắc cả thế giới đều đã biết chuyện người sáng lập ra firefly sắp kết hôn rồi nhỉ, hai người đã được lên báo luôn rồi đó."
Trên gương mặt nhỏ xinh xắn của Ô Đào ngay lập tức liền nở ra một nụ cười rạng rỡ như một bông hoa hướng dương tỏa sáng dưới ánh nắng mặt trời: "Neu vậy thì anh đến đây là để chúc mừng tôi à?”
Hà Tích Thanh nói với giọng điệu chứa thêm vài phần bất đắc dĩ: “Anh chắc chắn là sẽ trở thành trò cười cho đám người kia mất thôi. Mấy người bạn cùng lớp đã nhìn thấy ảnh của em rồi, ai cũng hỏi riêng anh là em không phải là bạn gái của anh à, sao bây giờ lại đi kết hôn với giáo sư Diệp thế kia."
Ô Đào: "Vậy là anh tới đây mục đích là muốn phàn nàn với tôi ấy hả?"
Cô rất khinh thường và cũng cực kỳ chán ghét những người thường hay đi đến phàn nàn với mình —— ngoại trừ Diệp Uẩn Niên.
Hà Tích Thanh lại vô tư trả lời: "Đâu có đâu, anh chỉ đơn giản là muốn kể cho em nghe về một câu chuyện nhỏ mà thôi, nhưng chỉ sợ là em không dám nghe ấy chứ."
Ô Đào gần như đã mất hết kiên nhẫn, cô có hơi nghiến răng nghiến lợi để mà nói: "Anh đừng có mà dùng phép khích tướng đối với tôi, có chuyện gì thì mau mau nói thẳng ra đi cho nhanh còn về."
Hà Tích Thanh lại vẫn bình tĩnh như không: "Anh thật sự không thể ngờ em với anh ta lại quyết định sẽ ở bên nhau, thậm chí là anh còn không ngờ rằng người mà em vẫn luôn nhớ nhung trong lòng lại là anh ta."
Ô Đào ung dung tiếp lời: "Anh đã biết từ sớm vị giáo sư tuổi trẻ tài hoa hơn người, thông minh tuyệt đỉnh là ai rồi mà, anh chỉ cố ý nói như vậy với tôi thôi, giờ lại còn định giả vờ giả vịt nữa hay sao?"