[Thập Niên 60] Tiến Vào Tứ Hợp Viện (Dịch Full)

Chương 436 - Chương 436: Đại Kết Cục (6)

Chương 436: Đại Kết Cục (6) Chương 436: Đại Kết Cục (6)Chương 436: Đại Kết Cục (6)

Hà Tích Thanh thở dài một tiếng, bất lực nói: "Chẳng qua là anh kể về anh ta với em để em hiểu rõ hơn thôi."

Ô Đào vẫn còn rất cứng miệng: "Anh lừa anh ấy, lại còn diễn trò ở trước mặt của anh ấy nữa.”

Hà Tích Thanh lắc lắc đầu: "Ban đầu anh cũng không muốn bản thân mình phải làm đến mức như thế đâu, nhưng anh cảm thấy thực sự là vô cùng khó chịu. Ô Đào à, chúng ta đã ở bên nhau suốt ba năm trời rồi đó, nhưng trong khoảng thời gian ấy, anh chỉ cảm thấy chúng ta là bạn bè mà thôi, không hơn không kém gì hết, mối quan hệ giữa hai người chúng ta lúc ấy phải nói là vô cùng nhạt nhẽo, cứ như nước sôi để nguội ấy, anh không hề cảm nhận được một chút cảm xúc mạnh mẽ nào trong chuyện tình cảm giữa hai chúng ta cải"

Ô Đào khó hiểu hỏi lại: "Chẳng phải là mọi người đều như vậy hay sao?"

Hà Tích Thanh lại lắc đầu một lần nữa, ánh mắt đăm chiêu nhìn vào trong không trung, vừa cười khổ vừa nói: "Ban đầu anh nghĩ như thế cũng không sao, nhưng anh ta lại giống như bóng tối bao phủ lấy anh vậy, mỗi giây mỗi phút anh đều nghĩ tới những bức thư mà em đã gửi lúc ở nước ngoài và người đã chạm đến cảm xúc trong sâu thẳm trái tim của em, anh muốn bản thân mình giỏi giang hơn nữa, muốn để em biết rằng anh tốt hơn anh ta rất nhiều, đồng thời anh vẫn luôn tò mò không biết anh ta là một người như thế nào mà lại có thể khiến cho em yêu nhiều đến như vậy!"

Hà Tích Thanh ngừng lại một chút rồi cắn chặt răng nói tiếp: "Và cho đến khi anh bay sang Mỹ rồi, Thì cuối cùng anh cũng đã gặp được anh ta. Sau đó, anh bắt đầu cảm thấy vạn lần kính nể anh ta, bái phục anh ta đến sát đất. Phải, không sai, anh ta chính là thiên tài, là một thiên tài trong giới thiên tài, một người tài giỏi nhất mà anh từng được gặp qua trong cuộc đời ngắn ngủi này! Sau này, khi nhận ra anh ta chính là người thương ở trong lòng em, thì em có biết không, lúc ấy anh đã phải chịu một đợt đả kích vô cùng nặng nề đó. Anh không thể chấp nhận được chuyện này, điều đó đã giãm nát toàn bộ niềm tự hào của anh trên mặt đất!"

Ô Đào bình tĩnh mà nhìn Hà Tích Thanh, nói nốt cho anh ta đoạn cuối cùng: "Cho nên anh đã bắt đầu nói dối với anh ấy."

Không ngờ Hà Tích Thanh vậy mà lại thẳng thừng phủ nhận: "Không, không phải, mới đầu anh không hề cố ý nói dối anh ta, anh chỉ muốn tạo ra cho bản thân mình thêm một cơ hội nữa mà thôi, tuy rằng rất mỏng manh nhưng anh vẫn đặt rất nhiều hy vọng vào nó. Thế nhưng sau này, có chút chuyện đã xảy ra với anh, và suýt chút nữa thì anh đã không thể ở lại nước Mỹ này, cho nên anh đành phải mượn vào cơ hội này!"

Ô Đào cười khẩy một cái: "Hà Tích Thanh à, tôi không muốn dài dòng văn tự với anh thêm một chút nào nữa cả, mọi chuyện tự anh có thể hiểu rõ trong lòng của mình mà nhỉ."

Hà Tích Thanh vẫn cương quyết, cố gắng níu kéo đến giây phút cuối cùng: "Nhưng không phải là anh ta cũng đã trả thù anh rồi hay sao? Vì bị anh ta trả thù cho nên bây giờ anh mới thất nghiệp, không còn gì trong tay nữa cả, nếu không tìm được việc làm thì rất có thể là anh sẽ bị trục xuất và rời khỏi nước Mỹ này! Nhưng anh ta một tay che trời, anh ta đang cố tình chơi xấu anh, thậm chí anh ta còn viết thư cho Tổng giám đốc của công ty Apple, và nói rằng anh đã không trung thực nữa!"

Ở Mỹ, không trung thực là một vấn đề cực kỳ cực kỳ nghiêm trọng, và nếu một giáo sư lên án một sinh viên mà mình từng đề nghị như vậy, thì chắc hẳn sinh viên đó hẳn là phải có một vấn đề gì đó rất lớn! Ô Đào nhún nhún vai, bình tĩnh đáp: "Điều đó không quan trọng, anh vẫn còn có thể đi ăn xin kia mà, anh có thể tình nguyện đi ăn xin ở Mỹ, không cần phải trở về Trung Quốc đại lục nữa làm cái gì."

Hà Tích Thanh cười khổ: "Em không cần nhất thiết phải chế nhạo anh như thế chứ, Ô Đào, hôm nay anh kể cho em nghe chuyện này không phải là để cãi nhau với em, mà anh chỉ muốn nhắc nhở để em có thể nhìn rõ rốt cuộc Diệp Uẩn Niên hoàn hảo ở trong lòng em vốn dĩ là một con người như thế nào mà thôi!

Ô Đào giờ đây đã hoàn toàn mất hết kiên nhẫn, gần như gắt gỏng lên mà nói: "Được rồi, anh muốn nói gì thì cứ việc ở đó mà nói nhảm một mình đi, tôi sẽ lắng nghe hết toàn bộ những lời khiêu khích của anh!"

Hà Tích Thanh cũng không muốn vòng vo thêm nữa, trực tiếp vào thẳng luôn trọng tâm của câu chuyện: "Hôm nay anh muốn nói với em một chuyện, đó chính là anh ta đã từng giết người đấy, là giết người đấy em có hiểu không! Anh ta đã từng giết người ở Mỹ, đáng tiếc là anh ta đã thuê một luật sư giá cao và có tiếng để bào chữa cho mình, vì thế cho nên anh ta đã thoát khỏi được sự trừng phạt của toà án và cuối cùng là được thẩm phán phán quyết là được trắng án! Nhưng rõ ràng là anh ta đã giết người! Đó chính là sự thật."
Bình Luận (0)
Comment