Chuong 444: Ngoai Truyen Ve Xa Hội Học Tính Toán (5)
Chuong 444: Ngoai Truyen Ve Xa Hội Học Tính Toán (5)Chuong 444: Ngoai Truyen Ve Xa Hội Học Tính Toán (5)
Thật lâu sau, mảng trắng xóa trước mắt dần tan biến, anh ta ngẩn ngơ đứng đó, phát hiện ra chẳng có chuyện gì cả.
Anh ta không cảm thấy đau đớn, cũng không ngã xuống.
Anh ta đứng sững sờ một lúc rồi cúi đầu nhìn xuống.
Giữa những viên gạch vỡ và đám cỏ dại, anh ta nhìn thấy một viên đạn - đó là nhựa.
Diệp Uẩn Niên nhìn Lạc Tái Lâu, sắc mặt anh không chút thay đổi nói: "Tôi bỏ ra hai mươi tệ để mua nó đấy, chỉ là hàng giả thôi, nhưng quả thật cũng không tệ."
火火火火火火火火火火火火火火火
Lúc Ô Đào tan làm, vừa hay lại gặp Trần Thông qua tìm cô, gần đây hai người họ thường nói chuyện về kết nối mạng máy tính, nên thuận tiện đi cùng nhau.
Trần Thông: "Mấy trò chơi của Uẩn Niên thật sự rất hay, tôi vẫn đang cân nhắc, nghĩ đến việc có thể mở ra một công ty game thật là tuyệt, chuyên vê làm game, sau này phát triển thêm máy tính, máy tính cá nhân rồi tiến đến gia đình, nó sẽ trở thành một xu hướng phổ biến, trò chơi cũng dần trở nên thật hấp dẫn."
Ô Đào: "Tôi cũng nghĩ vậy, chúng ta có thể cùng nhau thành lập một công ty game từ dưới dây, từ từ phát triển lên."
Trần Thông: "Tôi thật sự không còn từ gì để nói về Uẩn Niên, cậu ấy quá mức tài năng, thật may mắn khi có những người như cậu ấy về nước nếu không thì thật là lãng phí tài nguyên của một quốc gia,
Ô Đào nở nụ cười: "Đúng vậy, thật may mắn vì đã trở lại."
Hiện tại, Diệp Uẩn Niên đã trở lại Viện hàn lâm khoa học Trung Quốc, anh phụ trách các hạng mục trọng điểm của quốc gia, còn về hoạt động kinh doanh của công ty Firefly, anh đã thuê quản lý chuyên nghiệp đến điều hành, mà hiện tại Ô Đào hiện đang sở hữu cổ phần của Firefly, với tư cách là một cổ đông, cô cũng được quyền can thiệp vào hoạt động kinh doanh của Firefly.
Có thể nói, Diệp Uẩn Niên bây giờ đã trở về như ban đầu, anh một lần nữa quay trở lại phòng thí nghiệm.
Trần Thông: "Thực ra tôi trưởng thành trong khuôn viên trường Đại học Bắc Kinh, tôi đã từng chứng kiến rất nhiều nhân tài, nhưng những người như cậu ấy thì thật sự rất hiếm."
Ô Đào nghe vậy, cô im lặng một lúc, rồi lại cười nói: "Mọi vật phát triển đến cực điểm thì sẽ chuyển hóa theo hướng ngược lại, đỉnh cao khoa học kỹ thuật có thể bị hủy diệt, ngược lại tôi lại hy vọng anh ấy có thể sống bình thường như vậy, chỉ cần trong phòng thí nghiệm làm việc chăm chỉ là được rồi, không có việc thì gì lại viết luận văn."
Trần Thông bật cười: "Thiên tài thì mãi là thiên tài, mãi mãi không thể thay đổi."
Ô Đào cũng không nói gì thêm, cô biết có nói thì Trần Thông cũng không hiểu, thật ra phần lớn mọi người cũng không hiểu.
Cùng lắm cô cũng nghĩ, không cần phải lo lắng quá nhiều như vậy, có Uẩn Niên là đã đủ tốt rồi.
Vừa nói xong, hai người đã đi tới đại sảnh, vừa đến đại sảnh, cô đã nhìn thấy Diệp Uẩn Niên đứng chờ ở đó.
Lúc này cũng tới giờ tan làm, nhân viên của tòa nhà đều đang bước ra ngoài, anh mặc một một vest, dáng người cao lớn, vẻ mặt lạnh lùng, tạo ra phạm vi rõ ràng với đám người xung quanh đang đùa nói lúc tan làm. Đèn ở đại sảnh sáng lên, khi mọi người vẫn đang di chuyển, anh lại một thân cao quý và lãnh đạm.
Trần Thông đi tới, cười nói: "Em rể đến rồi sao, hôm nay Ô Đào làm rất tốt, tâm trạng cũng vô cùng tốt, cậu không cần quá lo lắng."
Diệp Uẩn Niên khẽ gật đầu: "Cảm ơn anh Thông."
Trần Thông nghe vậy thì vô cùng hài lòng, Diệp Uẩn Niên cũng không nói nhiều, anh đối với mọi người cũng không thân thiết lắm, vì vậy anh ấy chỉ nói khoảng chừng mươi câu với Diệp Uẩn Niên, anh còn có thể nói được một lời cảm ơn anh Thông, thì đã xem như là rất nể mặt rồi."
Trần Thông đã rời đi, Ô Đào cười nói: "Có phải anh đã đứng chờ lâu rồi đúng không?"
Diệp Uẩn Niên: "Không có, anh chỉ vừa mới đến thôi."
Anh lập tức cầm lấy túi xách trong tay Ô Đào: "Sao em lại xách theo máy tính, máy tính này quá nặng."
Ô Đào: "Em vẫn còn một ít tài liệu cần xử lý, em mang theo còn có thể đem về đọc."
Diệp Uẩn Niên bất lực: "Em đang mang thai, không phải anh đã nói là không được làm việc quá nhiều sao?"
Ô Đào mỉm cười: "Cũng không phải mang thai là không thể làm việc được, em nói rồi em không sao mà."
Diệp Uẩn Niên đương nhiên không đồng ý nhưng anh cũng không nói gì.
Sau khi lên xe, Ô Đào đột nhiên hỏi: "Anh vừa mới đi làm gì vậy?”
Diệp Uẩn Niên nhướng mày: "Hả?"
Ô Đào nhìn anh: "Em cảm giác hôm nay anh đã làm chuyện xấu gì rồi."
Diệp Uẩn Niên hơi mím môi, sau đó nói: “Anh giống loại người sẽ đi làm chuyện xấu gì sao?"
Ô Đào: "Ai mà biết được..."
Hôm nay lúc đứng ở đại sảnh, lần đầu nhìn anh, cô đã cảm thấy có gì đó không ổn.
Diệp Uẩn Niên suy nghĩ một chút, anh thừa nhận: "Hôm nay anh đã đi gặp Lạc Tái Lâu."