[Thập Niên 60] Tiến Vào Tứ Hợp Viện (Dịch Full)

Chương 80 - Chương 80: Cũng Là Vì Tiền (1)

Chương 80: Cũng là vì tiền (1) Chương 80: Cũng là vì tiền (1)Chương 80: Cũng là vì tiền (1)

Bé cũng không phải là chán ghét Vương Á Tương, nhưng bé cũng không thích.

Bé nghĩ bản thân bé cũng không phải là người đại nhân đại lượng gì, không cách nào mà xem thi đấu là sau, tình cảm là đầu tiên được.

Mà thi đấu kế tiếp, Ô Đào tiến hành rất thuận lợi.

Trận thi đấu chạy 100 mét, thầy thể dục trước để bọn họ làm nóng cơ thể, vận động đơn giản xong, tiếng súng phát lệnh liền vang lên, bé chạy nhanh về phía trước.

100 mét phía trước là trung điểm, nhưng đối với bé mà nói, đây không phải là chung điểm, đây chính là lõi than, đây chính là năm đồng tiền, vì tiền mà chạy!

Bé gắt gao cắn răng mà chạy về phía trước, hai bên tai cũng không nghe được cái gì, bé chỉ biết năm đồng tiền đang ở phía trước vẫy tay với bé.

Bé cuối cùng cũng tới đích, thở hồng học mà quay đầu lại nhìn, muốn biết bản thân chạy về thứ mấy.

Kết quả, bé nhìn mọi người xung quanh đang ngạc nhiên mà nhìn bé, không ai nói một lời nào.

Bé nghi hoặc, thâm nghĩ bản thân làm sao vậy, có phải đã phạm quy rồi không?

Thầy thể dục đột nhiên nói: 'Bạn học Giang Ô Đào, 11 giây 2, thứ nhất!"

Lời nói vừa phát ra, tất cả bạn học năm 2 ban 3 của Ô Đào đều hoan hô lên, còn có người hô to: "Giang Ô Đào, làm tốt lắm! Giải nhất!"

Ô Đào nghe vậy, tức khắc liền mở cờ trong bụng, quả thật là bé cao hứng như muốn điên!

Năm đồng tiền, năm đồng tiên cứ như vậy mà tới tay!

Bé muốn không ngừng cố gắng, tiếp tục chạy 400m để lấy năm đồng tiền, lập tức hỏi vội: " Chạy 400m, khi nào chạy 400m?"

Thầy thể dục thấy vậy vội nói: "Con trước cứ từ từ, tới đây, uống chút nước đi."

Lúc này, đã có vài bạn học nữ đến vây quanh chỗ bé, nói chúc mừng bé, Mạnh Sĩ Huyên giúp bé cầm chai nước để bé uống: "Đây là bình giữ ấm, bên trong là nước ấm, cậu chạy nhanh nên uống một chút."

Ô Đào: "Không có việc gì, mình không khát." Mới chạy bộ vài bước, bé một chút cũng không cảm thấy mệt.

Mạnh Sĩ Huyên lại bảo bé uống, Ô Đào đành phải uống mấy ngụm to.

Nước ấm, còn mang theo một chút vị ngọt, uống rất tốt.

Mạnh Sĩ Huyên cười: "Uống nhiều chút đi, đây là nước cam, cho cậu bổ sung năng lượng."

Lúc này, một bạn học nữ khác đột nhiên chạy tới, nói chạy 400 mét tiếp sức có một bạn nữ không cẩn thận bị treo chân, chút nữa không cách nào tham gia, cần một người bổ sung vào vị trí đó.

Ủy viên thể dục Vương Bồi Hâm nghe vậy: "Bổ sung người? Cũng không có chuẩn bị người bổ sung!"

Bạn học nữ kia bất đắc dĩ nói: "Mặc kệ, dù sao thì cậu cũng nhanh mà nghĩ cách đi, bằng không thi đấu này không cách nào chúng ta tham gia được."

Ô Đào đứng bên cạnh, do do một hồi, đợi lát nữa bé lập tức chạy 400m, Mạnh Sĩ Huyên nói, giải nhất 400m cũng được năm đồng tiền, nếu bé vẫn như cũ mà chạy về nhất, đó chính là bé có mười đồng tiền trong tay. Anh trai bé cực cực khổ khổ mà làm việc một tháng cũng có được mười đồng tiền, đây là số tiền đối với bé mà nói là rất là nhiều.

Chỉ là...

Bé nhìn bạn học nữ kia cùng Vương Bồi Hâm đang lo lắng, cuối cùng bé vẫn nói: "nếu không để mình thay thế cho."

Mạnh Sĩ Huyên nghe bé nói thế, liền nhanh chóng đưa mắt ra hiệu với bé.

Vương Bồi Hâm do dự một chút, cũng nói: "Cậu còn phải chạy 400m, thi đấu chạy 400m tiếp sức này, cậu đừng để ảnh hưởng tới thành tích chạy 400m của cậu, 400m nhiều hơn một đoạn!"

Ô Đào: "Đua tiếp sức, chính là bốn người chạy, một người chạy 100m đúng không?"

Vương Bồi Hâm gật đầu.

Ô Đào: "Vậy không có việc gì, mình sẽ cố gắng hết sức."

Mạnh Sĩ Huyên còn muốn nói gì đó, nhưng mấy bạn học nữ khác đã vui vẻ mà nói trước: "Nhìn Ô Đào của chúng ta đi, thật tốt, đây chính là tinh thần tập thểi"

kakufafatafataa1ai

Đua tiếp sức, Ô Đào đứng vị trí thứ 4, để bé ở vị trí này là bởi vì bé là người cuối cùng chạy, Ô Đào cũng không phụ sự kỳ vọng của mọi người, ở khoảng cách 4m cuối cùng bé đã đuổi kịp, mang giải nhất về cho đội.

Mấy bạn học nữ khác đều hưng phấn, nhào tới mà ôm lấy Ô Đào, luôn miệng khen Ô Đào lợi hại, mấy ban khác trong đại hội thể thao đều liếc mắt nhìn qua, tò mò mà hỏi xem đây là ai, sao lại lợi hại như vậy.

Nhìn bạn học vui vẻ như vậy, Ô Đào cũng cảm thấy trên mặt như phát sáng.

Tới lúc chạy 400m, không ít người đã vây lại xem, mọi người đều biết Ô Đào chạy rất giỏi, mọi người đều cổ vũ Ô Đào cố lên.

Ô Đào nhìn qua, Vương Á Tương cũng tham gia lần chạy 400m này, đồng nghĩa, hai người đang ở cùng một đường đua.

Ô Đào âm thầm may mắn, thật may mắn không có mang giày của người ta, bằng không mang giày của người khác còn chạy thắng người khác, bản thân cảm thấy như vậy không thú vị.

Vương Á Tương cũng nhìn qua Ô Đào, cười nói: "Ban học Ô Đào, cậu chạy cũng rất giỏi, tôi không giỏi như cậu, tôi tham gia nhưng không quan tâm thành tích."
Bình Luận (0)
Comment