Chuong 84: Muoi dong tien (3)
Chuong 84: Muoi dong tien (3)Chuong 84: Muoi dong tien (3)
Hồng Biên Tập ở bên cạnh thấy vậy liền vội nói: "Cô đừng tức giận, đừng chấp nhất trẻ con, trẻ con không hiểu, dạy lại là được."
Hồng Thẩm: "Đứa nhỏ này cũng thật là, mười đồng tiền, mười đồng tiên mà nó cũng dám! Mới có mấy tuổi đầu, sau này lớn lên nói không chừng còn cả gan hơn!"
Ô Đào lập tức hiểu ra, đây là vu oan cho bé trộm tiền.
Bé lớn tiếng nói: "Không phải, không phải, mẹ, tiền này là con đoạt giải ở đại hội thể thao mà có được, không phải con trộm, con không có lấy tiền người khác, đây là tiền của con!"
Hồng Thẩm đứng bên cạnh nghe bé nói vậy liền cười nhạo: "Đây là nói đùa với tôi sao, tôi nhìn thấy rõ rành rành, ta đặt trên bàn mười đồng tiền ở trong nhà tôi, mỗi bên năm khối, nhưng chỉ mới chớp mắt, một mao cũng không còn, không phải nó trộm, thì chắc tiền có chân mà chạy? Lúc ấy đi qua cửa nhà tôi chỉ có nó, nếu không phải nó thì còn có thể là ai? Vừa hay, nơi này của các người có hai xâu năm khối tiền!"
Thanh Đồng nhíu mày, tiến lên, bảo vệ Ô Đào: "Hang Thẩm, không bằng không cớ, không thể nào vu khống người khác, cô là tận mắt thấy em gái tôi lấy tiền của cô sao?"
Hồng Thẩm: "Đến, mười đồng tiền kia của các người, không phải lấy của tôi, thì còn ở đâu ra, là cậu lấy hay là mẹ gái cậu lấy? Gia cảnh nhà các người, ăn còn không đủ ăn, đâu ra dư mười đồng tiên? Nói tôi nghe xem!"
Hồng Biên Tập đứng bên cạnh từ nãy giờ vẫn không lên tiếng, đột nhiên nói: "Sao lại nói gia đình người ta như vậy, không bằng không cớ, cô trở về cùng tôi ngay!"
Nói xong liền túm lấy Hồng Thẩm muốn rời khỏi.
Hồng Thẩm lập tức bực: "Tôi không đi, tôi cứ không đi, dựa vào cái gì mà lấy tiền của tôi còn không cho tôi nói, chính là nhà bọn họ trộm, bằng không tiền đó bọn họ lấy ở đâu rat"
Hai người bọn họ làm âm ï, mọi người xung quanh đều khuyên can, Ninh Diệu Hương lại nhíu mày, nhìn về phía Ô Đào: "Trường học của con thưởng nhiều tiên vậy sao? Ô Đào, con nói rõ ràng đi."
Ô Đào ủy khuất đến chết: "Mẹ, thật sự là con kiếm được, con chạy 100m được hạng nhất, được thưởng năm đồng tiền, chạy 400m cũng được hạng nhất, vẫn được thưởng năm đồng tiền, chạy tiếp sức 400m cùng với ném ta được thưởng thêm một ít! Con lấy giấy khen cho mẹ xeml"
Nói xong, bé chạy nhanh vào nhà lấy giấy khen ra.
Mọi người vừa nhìn thấy, đúng là vậy thật, bốn tấm giấy khen, cũng là thật, chạy bộ được hạng nhất, cùng với ném tạ hạng ba.
Nhưng Hồng Thẩm dĩ nhiên là không tin, con người một khi nhận định chuyện gì đó, liền không dễ dàng mà thay đổi ý nghĩ, cô ta hỏi: "Trên giấy khen cũng không để là khen thưởng nhiều tiền như vậy, nói không chừng chỉ khen thưởng cho ngươi vài mao tiền, dư lại mười khối là trộm của tôi, ngươi đừng dựa vào khen thưởng mà lấy cg
Lời này vừa nói ra, Thanh Đồng liền không vui: "Em gái tôi cũng không phải là cái loại người này, nó bảo khen thưởng chính là khen thưởng”"
Ninh Diệu Hương nhìn mấy tờ giấy khen kia, vẫn luôn không nói chuyện, tới bây giờ bà ấy rốt cuộc cũng lên tiếng: "Hong Thẩm, cô cũng đừng gây sự, Ô Đào nhà chúng tôi nếu nói là nó có được từ đại hội thể thao, tôi liền tin tưởng là nó kiếm được từ đại hội thể thao, nó không phải là đứa trẻ thông minh gì, làm việc cũng không nhanh nhẹn, nhưng ưu điểm duy nhất của nó chính là thành thật, chắc chắn sẽ không nói dối, cũng không trộm tiền người ta còn ngang bướng ăn vại"
Ninh Diệu Hương vừa nói thế, những người ở đó cũng sôi nổi mà gật đầu: "Ô Đào là đứa nhỏ ngoan, ngày thường lại không có gì không tốt, cũng không trộm đồ, hiện tại đi học, ngày thường còn tốt hơn, sao có thể trộm mười đồng tiền kia của cô."
Thanh Đồng nói: "Chuyện gì cũng phải nói tới chứng cứ, em gái tôi nói, đây là tiền thưởng nó kiếm được, các người dựa vào cái gì nói nó ăn trộm, không chứng cứ thì không được vu oan người khác, nếu không tôi đi lên cục công an, để cục công an phân xử!"
Hồng Thẩm lập tức cũng khó chịu: "Tôi cũng chưa nói cái gì, tôi chỉ hỏi một chút thôi!"
Hồng Biên Tập thấy vậy, lập tức kéo tay Hồng Thẩm di về nhà: "Thôi, thôi, sao nhất định phải làm thế này, chúng ta đừng ở đây ồn ào gây chuyện nữa."
Hồng Thẩm đương nhiên là không chút tình nguyện, có điều cũng chỉ có thể đi theo Hồng Biên Tập trở về.
Hai vợ chồng nhà họ sau khi rời khỏi, mọi người xung quanh đều an ủi Ninh Diệu Hương, bảo Ninh Diệu Hương đừng nghĩ nhiều, người ta cũng không phải cố ý.
Ô Đào: "Hồng Thẩm chắc chắn là hiểu lầm, nhưng đó thật sự là do con chạy mà có được, không tin mọi người có thể đến trường học của con mà hỏi, hỏi thầy giáo của chúng con, hỏi bạn học của con, cái này chỉ cần hỏi là biết ngay."
Phan gia ở bên cạnh nghe xong, vội nói: "Ô Đào, chúng ta chắc chắn là tin con, loại chuyện này, ai nói dối, lập tức sẽ bị nhìn ra, chắc chắn không giả được."