Chương 273:
Chương 273:Chương 273:
Vu Tiếu cũng không trải ga giường, cô cất đồ của mình vào tủ số hai, sau đó khoá lại rút chìa khoá rồi ra khỏi phòng: "Nhanh không?" Cô nhìn thấy Kha Cảnh Dương đứng dựa vào tường, đường hành lang không rộng, dáng người anh lại cao lớn, anh đứng như vậy khiến hành lang trông hẹp đi nhiều.
Kha Cảnh Dương thấy cô ra rồi lập tức đứng thẳng: "Nhanh."
Hai người đi từ ký túc xá nam qua đây, đi qua đi lại mất không ít thời gian, vì vậy bây giờ đã là mười hai giờ rưỡi, rất nhiều người đến nhà ăn ăn cơm đã ăn xong rồi. Hai người xuất phát từ nhà khách, trên đường có gặp hai người quen.
"Tiểu đoàn trưởng Kha." Một đồng chí nam da ngăm đen chào hỏi, bên cạnh anh ấy còn có một cô gái xinh đẹp, cũng chào hỏi theo: "Chào tiểu đoàn trưởng Kha."
Kha Cảnh Dương gật đầu giới thiệu với Vu Tiếu: "Đây là Lộ Thiên, đây là vợ Lộ Thiên." Sau đó anh lại giải thích với bọn họ: "Đây là vợ tôi, Vu Tiếu."
"Chào chị dâu." Vợ Lộ Thiên chào hỏi.
Vu Tiếu cười nói: "Chào hai người."
Lộ Thiên: "Tiểu đoàn trưởng đưa vợ đến ăn cơm hả?"
Kha Cảnh Dương: "Ừm, tôi vừa trở về, đi ăn cơm đã."
Lộ Thiên: "Vậy không làm phiền anh nữa."
Kha Cảnh Dương và Vu Tiếu sóng vai rời đi, vừa đi anh vừa giới thiệu cho cô khu người nhà quân nhân.
Hai vợ chồng Lộ Thiên nhìn bọn họ đi khỏi, vợ Lộ Thiên hỏi: "Tiểu đoàn trưởng kết hôn rồi hả? Trước đây không hề nghe nói."
Lộ Thiên cười hi hì: 'Anh cũng không biết, anh không ở cùng một đội với tiểu đoàn trưởng Kha, nào có biết việc này chứ." Anh ấy quen biết tiểu đoàn trưởng Kha là bởi vì trước đây lúc làm nhiệm vụ, tiểu đoàn trưởng Kha được phân đến chỗ anh ấy. Mọi người đều biết tiểu đoàn trưởng Kha của đội lính trinh sát là một người rất giỏi, vì vậy nhiệm vụ đó hoàn thành vô cùng xuất sắc.
Lúc hai người đến nhà ăn lại gặp mấy người.
"Lão đại về rồi."
"Lão đại, đây là ai vậy?"
"Lão đại, đây là vợ anh đúng không?"
"Cảnh Dương trở lại rồi hả..."
Những người ăn cơm ở nhà ăn lúc này, có người thì độc thân, có người thì vợ không theo quân, có người thì vợ không nấu cơm. Kha Cảnh Dương là lính trinh sát, từng phối hợp thực hiện rất nhiều nhiệm vụ, vì vậy người anh quen cũng không hề ít. Nhưng mà người biết anh về kết hôn cũng chỉ có người cùng ký túc xá và người cùng đội.
Kha Cảnh Dương nói: "Vợ tôi, Vu Tiếu." Anh cũng không giới thiệu những người đó với Vu Tiếu. Chủ yếu là vì nhiều người quá, ai cũng giới thiệu sẽ không kịp, bọn họ còn phải đi ăn cơm nữa.
Vu Tiếu lễ phép chào hỏi: "Chào mọi người."
Có người lẩm bẩm: "Được đấy, Cảnh Dương lại lấy được một người vợ nhã nhặn như vậy, đúng là hời cho cậu ta rồi."
"Cảnh Dương năm nay mới kết hôn, người xuất thân từ trường quân đội ánh mắt cao lắm, cũng không biết vợ cậu ấy làm gì?"
"Đi hỏi lãnh đạo, lúc cậu ta kết hôn có viết báo cáo, lãnh đạo chắc chắn biết vợ Cảnh Dương làm gì"
"Việc này hỏi làm cái gì chứ?"
Vu Tiếu không biết rằng mình đã trở thành tiêu điểm của nhà ăn. Quả thực là ăn cơm quá buồn chán nên mọi người tán gẫu vài câu cho đỡ buồn.
"Vẫn còn đồ ăn, em muốn ăn gì?" Kha Cảnh Dương nhìn đồ ăn còn bên trong qua ô cửa, anh gọi đồ cho mình: "Ba cái màn thầu, một bát dưa xào thịt xắt nhỏ, một bát canh đậu phụ cà chua." Nói thực thì cũng không còn mấy món ăn. Nhưng mà dưa xào thịt xắt nhỏ còn rất nhiều, bởi vì thịt trong đó ít. Nếu như là thịt kho tàu thì đã bị tranh hết từ lâu rồi: "Nếu như em không thích ăn thì có thể gọi một bát mỳ, không phải chúng ta có mua bột Phú Cường sao? Đổ ra trả cho chú Trịnh là được. Chú Trịnh là bếp trưởng của nhà ăn."
Vu Tiếu nói: "Em giống anh là được, em không kén ăn." Ở niên đại này không được phép kén ăn.
Kha Cảnh Dương nghe xong liền nói: "Thêm một bát canh cà chua đậu phụ, hai cái màn thầu." Anh biết sức ăn của cô không lớn.
Rau và màn thầu đều có sẵn, Kha Cảnh Dương nói được, đồ gọi trong nhà ăn đã múc xong để trong đĩa ăn. Kha Cảnh Dương bê đĩa nói với Vu Tiếu: "Chúng ta sang bên kia, bên kia đều là bạn cùng đội của anh, bình thường cùng nhau huấn luyện." Người Kha Cảnh Dương nói chính là mấy người vừa gọi anh là lão đại.