Chương 275:
Chương 275:Chương 275:
Vu Tiếu nói: "Vậy được" Vợ chồng đại đội trưởng tuyệt đối là người dễ sống chung.
Lưu Dương lại hỏi: "Chị dâu, chị là thanh niên trí thức hả? Đến chỗ nhà lão đại xây dựng nông thôn sao?”
Vu Tiếu nói: "Không phải, tôi đến đại đội bên cạnh nhà lão đại bọn anh."
Xa Bình tò mò: "Nhưng trong chính sách xuống nông thôn, con gái duy nhất không cần xuống nông thôn mà, sao chị dâu lại phải đi?"
Vu Tiếu giải thích: "Cha tôi mất rồi, mẹ thôi tái giá, trong nhà chỉ còn một mình tôi, vì vậy tôi xuống nông thôn. Cũng may tôi quyết định xuống nông thôn, nếu không sao có thể quen được với lão đại của mấy cậu chứ."
Lưu Dương: "Đây chính là duyên phận mà."
Duyên phận thì đúng là duyên phận, nhưng không phải loại duyên phận đó. Vu Tiếu nghĩ.
Ăn cơm trưa cũng rất vui vẻ, một đĩa đầy dưa muối, cũng rất thơm. Nhìn chiến hữu của Kha Cảnh Dương, bọn họ đều biết nói chuyện, tính cách cũng rất tốt.
Sau bữa cơm trưa, mọi người chia tay nhau.
Kha Cảnh Dương nói: "Sáng dậy sớm, chiêu em có muốn nghỉ ngơi một lúc không? Tý nữa anh lại đến đón đưa em đến cô nhi viện."
Vu Tiếu cũng có ý này: "Được ạ."
Kha Cảnh Dương đưa Vu Tiếu đến cửa nhà khách tiếp đón người nhà quân nhân: "Vậy anh không vào nữa, có việc gì thì em đến ký túc xá tìm anh."
Vu Tiếu vẫy tay: "Đồng chí Kha phải chăm chỉ hơn chút."
Kha Cảnh Dương bật cười, nhìn cô đi vào cầu thang rồi anh mới từ từ quay người. Nhưng mà sau khi quay người anh không về ký túc xá mà đến nhà trung đoàn trưởng Dương.
Trung đoàn trưởng Dương đang định đi ngủ trưa thì thấy Kha Cảnh Dương đến, ông ấy hơi kinh ngạc: "Thằng nhóc nhà cậu không phải về nhà kết hôn sao? Vẫn chưa hết kỳ nghỉ sao đã trở lại rồi?" Trung đoàn trưởng Dương ăn cơm ở nhà đương nhiên còn chưa biết Kha Cảnh Dương đưa Vu Tiếu đến cùng, còn cùng nhau đến nhà ăn.
Kha Cảnh Dương nói: "Dù sao ở nhà cũng nghỉ, cháu đưa cô ấy đến quân doanh làm quen hoàn cảnh xung quanh, thuận tiện xin tư cách theo quân và nhà cho người nhà quân nhân luôn."
Trung đoàn trưởng Dương nghe xong không nhịn được nhướng mày, hiếm có thật, thằng nhóc này thông suốt rồi sao? Trước đây lúc giới thiệu đối tượng cho anh, vừa nhắc đến vấn đề đối tượng kết hôn liền chạy mất, tốc độ nhanh như tên lửa, bây giờ vừa mới kết hôn đã mang vợ đến quân doanh, được đấy, thông suốt rất nhanh.
"Vậy tối đưa vợ cháu đến nhà thím ăn cơm." Thím Dương bê nước trà ra: "Thuận tiện cũng làm quen luôn, cô gái có thể quản lý được cháu chắc chắn rất xuất sắc." Thím Dương trông không giống những người phụ nữ ở nông thôn khác. Trung đoàn trưởng Dương xuất thân từ nông dân, bước từng bước đến vị trí này, mà thím Dương thì lại giống khuê nữ của nhà danh giá, khí chất đó rất khác biệt, không lừa được ai.
"Không cần đợi đến tối làm quen đâu ạ, tý nữa cháu đưa cô ấy đến thăm thím." Kha Cảnh Dương nói: "Cô ấy cũng muốn đến thăm đám trẻ, mang cho chúng ít đồ ăn."
Nghe Kha Cảnh Dương nói vậy, cho dù bà ấy chưa biết Vu Tiếu, nhưng ấn tượng của thím Dương về Vu Tiếu đã rất tốt. Mỗi tháng Kha Cảnh Dương ủng hộ cho đám trẻ mười lăm đồng tiền lương, đây là việc thím Dương có biết, dù sao bà cũng là người quản lý. Bây giờ nghe Kha Cảnh Dương nói, Vu Tiếu cũng muốn đến cô nhi viện thăm đám trẻ, bà ấy liền nghĩ đến một việc: "Hai năm nay cháu luôn ủng hộ cho cô nhi viện, việc này vợ cháu biết chưa?" Nếu không người ta sẽ không đột nhiên muốn đến thăm đám trẻ.
Kha Cảnh Dương nghĩ đến những lời Vu Tiếu nói, cũng rất tán thường: "Cô ấy biết rồi ạ, cô ấy nói đám trẻ là con của những vị anh hùng, đáng để chúng ta chăm sóc cẩn thận." Câu nguyên bản anh quên mất rồi, dù sao cũng là ý như vậy.
Trung đoàn trưởng Dương không nhịn được tán thưởng: "Quả nhiên là con gái của liệt sĩ, giác ngộ khác hoàn toàn với người khác."
Thím Dương đỏ vành mắt, bà ấy cũng bị những câu nói đó làm cảm động: "Không phải ai cũng có giác ngộ như vậy. Nhưng mà Cảnh Dương à, việc ủng hộ này có khả năng thì giúp một phần, nhưng quan trọng nhất vẫn là gia đình."
ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ.