Chương 276:
Chương 276:Chương 276:
"Trước đây cháu chưa kết hôn, trong tay có dư tiền để ủng hộ, thím cũng không cự tuyệt. Nhưng bây giờ cháu kết hôn rồi, cháu phải nuôi cha mẹ, nuôi vợ, sau này còn phải nuôi con, vì vậy việc Ủng hộ này cháu phải suy nghĩ lại. Mặc dù vợ cháu là một người tốt, nhưng cháu cũng phải nghĩ đến cô ấy, dù sao mỗi tháng lấy ra một phần ba số lương cũng không phải là con số nhỏ."
Kha Cảnh Dương biết ý tốt của thím Dương, chỉ là tình huống của anh và Vu Tiếu khác với người khác. Nhưng anh cũng không thể nói ra, anh chỉ có thể nói: "Thím yên tâm, cháu và Tiếu Tiếu đã thương lượng rồi, trước khi có con mỗi tháng cháu vẫn ủng hộ mười lăm đồng, đợi sau khi có con thì lại suy nghĩ lại việc này sau."
Thím Dương nghe xong: "Hai đứa có suy tính đến là được."
Sau khi thương lượng với việc xin tư cách theo quân và việc phòng ở với trung đoàn trưởng Dương xong, Kha Cảnh Dương về ký túc xá. ....
Vu Tiếu trải ga giường xong, nhìn kỹ lại thì ga giường cũng được coi là sạch sẽ, ga giường và chăn cũng gọn gàng, ở bên ngoài không thể quá chú trọng.
Cô để chăn vào phía trong cùng đang định ngủ trưa. Lúc vừa mới ngủ liền nghe thấy tiếng của cô quản lý: "Vu Tiếu, người nhà của Kha Cảnh Dương..."
Vu Tiếu vội vàng mở cửa: "Chào cô?"
Cô quản lý nói: "Có điện thoại gọi đến từ nhà."
Vu Tiếu hơi khó hiểu, nhưng cô vẫn nói: "Được, tôi lập tức xuống." Cô vào phòng cầm chìa khóa rồi xuống tầng. Bên dưới có binh sĩ đang đợi: "Cô là Vu Tiếu đúng không? Vợ của tiểu đoàn trưởng Kha?"
Vu Tiếu gật đầu nói: "Đúng vậy, anh là?"
Binh sĩ đó toét miệng cười rộ lên: "Tôi là tiểu Thạch của phòng điện thoại, mẹ của tiểu đoàn trưởng Kha gọi điện đến, chúng tôi đến ký túc xá của anh ấy không thấy có người, chiến hữu trong ký túc xá nói hai người đến nhà khách, vì vậy chúng tôi đến đây."
Vu Tiếu nói: "Cảm ơn anh quá, nhưng Cảnh Dương đã về rồi."
Binh sĩ: "Không sao, không sao đâu, thím đó tìm cô, bà ấy nói tìm vợ của tiểu đoàn trưởng Kha là Vu Tiếu đến nhận điện thoại."
Mẹ chồng tìm cô?
Đến phòng điện thoại, Vu Tiếu gọi lại theo số điện thoại binh sĩ vừa ghi, bên đó vang lên một hồi chuông rồi có người nhận: "Xin chào, đây là bưu điện của công xã Đại Phong."
Vu Tiếu: "Xin chào, tôi là Vu Tiếu, xin hỏi đồng chí Phạm Bảo Lan còn ở đó không?"
"Xin đợi một chút.. điện thoại của đồng chí Phạm Bảo Lan..."
"Đến đây, đến đây..."
Cách điện thoại mà Vu Tiếu vẫn còn có thể nghe thấy tiếng bên đó, đặc biệt là tiếng của bà Kha, vô cùng gấp gáp cũng rất nhiệt tình: "Alo, alo, Tiếu Tiểu hả?"
Vu Tiếu nói: "Mẹ, là con, Cảnh Dương không có ở đây, con đến gọi lại cho mẹ."
"Mẹ tìm con mà, mẹ không tìm nó." Bà Kha nói: "Hôm nay sau khi hai đứa đi, bưu tá mang đến một bức thư và một bọc hàng, đều là của con, thư gửi từ quê con, bọc hàng thì gửi từ thủ đô, là một bọc hàng rất to."
Vu Tiếu vừa nghe đã biết, thư là phía bà nội Vu gửi, dù sao thì trước đó cô có viết thư cho ông bà nội Vu, thông báo cho bọn họ biết việc mình kết hôn. Dù thế nào thì về thân phận cô vẫn là cháu nội của bọn họ, hơn nữa bọn họ còn là người phúc hậu, Vu Tiếu cũng không muốn cắt đứt đoạn tình cảm này. Còn về bọc hàng chắc chắn là Châu Mật Hồng, không cần đoán cũng biết, cô ấy biết cô sắp kết hôn, đồ Châu Mật Hồng gửi đến có lẽ sẽ rất nhiều.
Vu Tiếu nghĩ: "Mẹ, thư thì đợi con trở về con đọc, còn bọc hàng thì mẹ bóc trước đi, xem bên trong có đồ gì, nếu là đồ ăn, không để được lâu thì mẹ tự quyết định. Nếu là đồ khác thì đợi con về xem là thứ gì. Chắc là ngày kia con sẽ trở về, ngày kia Cảnh Dương hết kỳ nghỉ, vừa hay có xe hậu cần đến huyện lị." Bà Kha: "U, me biết rồi. Sao con không ở thêm may hôm? Cảnh Dương hết kỳ nghỉ rồi con vẫn có thể ở lại mà. Nhà khách bên đó cũng rất thuận tiện." Bà từng đến rất nhiều lần, bà có kinh nghiệm.
Vu Tiếu nói: "Đồ ăn ở nhà ăn bên này không ngon bằng đồ mẹ làm."
Bà Kha nghe xong lời này cười không khép được miệng: "Con này..."
Vu Tiếu: "Mẹ, ngày kia con về, trong nhà có thiếu thứ gì không?"