Chương 302:
Chương 302:Chương 302:
Vả lại, con dâu không đi làm nhưng ngày nào cũng đi cắt cỏ heo và câu cá. Mặc dù không phải ngày nào cũng câu được cá, nhưng bình quân mỗi ngày nhà bọn họ đều có thể ăn một con.
Thức ăn của nhà họ Kha mấy ngày nay có thể nói là tương đối tốt. Lấy bà Kha làm ví dụ, mỗi sáng con dâu pha sữa bột đều rót cho bà một bát, ăn trứng gà cũng sẽ chia lòng đỏ trứng cho bà, buổi sáng có sữa và lòng đỏ trứng gà bồi bổ, buổi trưa có cá thịt bồi bổ, tỉnh thần của bà Kha càng ngày càng tốt.
Không chỉ bà Kha uống sữa bột, cả ông Kha và ông nội Kha cũng uống, cho nên sắc mặt của bọn họ gần đây đều hồng hào. Hôm nay, Vu Tiếu đến tháng, nằm im trên giường không muốn nhúc nhích, ngay cả ghế cũng không muốn ngồi, bởi vì băng vải có quai đeo khiến cô không có cảm giác an toàn, chỉ khi đứng khiến kinh nguyệt chảy xuống thì cô mới cảm thấy yên tâm chút.
Tới tháng rồi nên rời giường có chút muộn. Khi cô thức dậy, bà Kha đã cắt cỏ heo về, đang băm cỏ heo 6 sau nhà, heo và gà đều được nuôi ở phía sau.
Vu Tiếu tắm xong thì vào bếp.
Bà Kha nghe thấy động tĩnh trong bếp nên gọi với vào: "Tiếu Tiếu à, canh đậu đỏ đã nấu xong rồi, ở trong cái nồi còn nóng đấy." Vu Tiếu: "Dạ, con biết rồi." Cô mở nắp nồi, một luồng hơi nóng phả ra ngoài. Canh đậu đỏ do bà Kha nấu không chỉ ngon mà còn đẹp mắt. Từng hạt, từng hạt đậu đỏ chắc mẩy, không vỡ nát như canh đậu đỏ người khác nấu. Cô cứ tưởng rằng hạt đậu thế này ăn vào sẽ có chút cứng, nhưng không, lúc ăn vào miệng mới biết mềm dẻo vô cùng. Canh đậu đỏ không quá ngọt, vị ngọt vừa phải, trùng hợp Vu Tiếu cũng không thích ăn ngọt.
Một người luôn luôn khắc chế trong chuyện ăn uống như Vu Tiếu lại ăn liên tục hai bát canh đậu đỏ.
Bà Kha cho heo ăn xong rồi vào hỏi: "Thế nào? Độ ngọt có vừa miệng không? Nếu không đủ ngọt thì tự thêm đường, lần sau mẹ sẽ thêm nhiều đường hơn."
"Đủ ngọt rồi ạ." Vu Tiếu nói: "Mẹ ơi, mẹ nấu canh đậu đỏ ngon quá, hạt đậu vừa căng đầy vừa mềm dẻo, mẹ đã nấu món canh này như thế nào vậy ạ?"
Lần sau cô cũng có thể học theo, hẳn là nấu canh đậu đỏ sẽ dễ hơn xào rau nhỉ?
Bà Kha nghe con dâu khen thì cười không dứt nói: "Món này nấu rất dễ, trước khi nấu phải ngâm đậu với nước, nếu nấu vào buổi sáng thì mẹ thường ngâm đậu vào buổi tối trước khi đi ngủ, nếu nấu vào buổi trưa thì ngâm vào buổi sáng. Đậu đỏ ngâm qua nước có chút mềm, cho nên nấu cũng nhanh hơn. Lúc nấu thì cho cả nước và đậu đỏ vào nồi là được, lượng nước không cần quá nhiều, có lẽ..."
Vu Tiếu nghe bà Kha hướng dẫn tỉ mỉ thì thấy các bước làm khá dễ: "Cảm ơn mẹ, sau này theo quân tự con cũng có thể nấu. Mẹ ơi, mẹ cũng ăn đi ạ, ăn vào bổ máu."
Bà Kha: "Buổi sáng lúc nấu xong mẹ đã ăn rồi." Ngày đó đi mua đậu đỏ với con dâu, con dâu một hơi mua luôn mười ký, đậu đỏ nửa ký ba xu, cả thảy tốn hết sáu đồng, nhưng có thể để dành ăn rất lâu.
Bà Kha nói vậy thì Vu Tiếu cũng không nói gì nữa, cô lấy sữa bột từ trong bếp ra, lại pha đầy một cốc sứ rồi nói: "Mẹ ơi, uống sữa thôi." Cô để bột sữa trong tủ bếp, tới giờ ăn cũng thuận tiện pha chế hơn. Không thể không nói, tuy là hôn nhân hợp đồng nhưng cũng phải thừa nhận một chuyện đó là có thể gả đến nhà họ Kha thật tuyệt.
Ông nội Kha và ông Kha không quản việc nhà, bà Kha vừa nấu ăn ngon vừa thích sạch sẽ, chủ yếu là bà không giống một số mẹ chồng ngày nào cũng nghĩ đến việc bóc lột con dâu. Thêm một điểm cộng nữa chính là trong nhà ít người, ít người thì không cần lo lắng có người vào phòng mình, không lo lắng đồ ăn trong tủ bếp bị người khác lục lọi ăn mất. Còn một điểm cộng nữa, cô đã nhiều ngày không xuống ruộng nhưng bà Kha cũng không nói gì. Cho nên Vu Tiếu cảm thấy cuộc hôn nhân này rất tốt. "Đến đây." Bà Kha lấy cốc sứ ra cho Vu Tiếu rót sữa bột vào, sau đó nói: "Mẹ ra ngoài tán gẫu một lát, vừa đi vừa uống." Gần đây sáng nào con dâu cũng pha sữa bột cho bà uống, bà cũng tập thành quen rồi.