Thập Niên 70 Bạch Phú Mỹ ( Dịch Full )

Chương 190 - Chương 190. Phiên Ngoại Kiếp Trước - Lời Cuối Sách

Chương 190. Phiên ngoại kiếp trước - Lời cuối sách Chương 190. Phiên ngoại kiếp trước - Lời cuối sách

Khi về già Hạ Tùng Bách ngồi trên xe lăn, được vợ mình đẩy ra ngoài tản bộ, cuộc sống vô cùng tự tại, sau giờ ngọ hai người sẽ nắm tay nhau ra ngoài tiêu thực.

Tuổi trẻ khi cô đi mệt, anh còn có thể cõng cô về nhà, bây giờ anh già rồi, cô cũng già rồi, cô sẽ đẩy anh ngồi trên xe lăn về nhà. Ngày hôm đó, Hạ Tùng Bách ngồi phơi nắng trong công viên, anh ngồi dưới gốc một cây sồi già, tay vân vê chiếc lá rơi rụng.

Tháng chín mùa thu, trời cao trong xanh, lá cây chuyển sang màu vàng bay lất phất, như cánh bướm rào rạt rơi xuống.

Anh mơ hồ nhớ lại cảnh tượng năm đó khi vợ mình sinh hai đứa nhỏ, cũng vào mùa thu, lá cây trong bệnh viện cũng rơi xuống đẹp như vậy. Sau đó trước mắt trở nên mông lung, Hạ Tùng Bách mơ hồ thấy được cảnh vợ mình đang sinh em bé.

Triệu Lan Hương trẻ tuổi rơi nước mắt nói: “Em rất nhớ anh.”

Hạ Tùng Bách quay đầu lại, liếc mắt nhìn một cái, thấy vợ mình với mái tóc hoa râm đang nghỉ ngơi ở nơi xa, lại nhìn hình ảnh người vợ trẻ tuổi đang sinh sản trước mắt, dường như anh đã hiểu được.

Anh mỉm cười cổ vũ cô: “Lan Hương, cố lên.”

“Đường Đường và Đại Hải của chúng ta sắp tới rồi.”

Hạ Tùng Bách cố hết sức đứng dậy, giống như có thể xuyên qua hư không chạm vào tay cô, cầm tay cô, trịnh trọng nói: “Cho dù em đi đến nơi nào, ở nơi nào, anh đều hy vọng em sẽ dũng cảm, kiên cường.”

“Anh yêu em nhất.”

Hạ Tùng Bách chăm chú nhìn cô dần dần biến mất như ảo giác, không nhịn được nhớ lại hai đời, rồi bật cười.

Triệu Lan Hương ở nơi xa nghỉ ngơi đủ rồi, đi tới đẩy xe lăn của anh, cười nói: “Nghĩ cái gì mà mê mẩn vậy?”

“Gió lớn rồi, chúng ta về nhà thôi.”

Hạ Tùng Bách nghĩ đến hai đời bọn họ, hai người luôn tương phùng lẫn nhau ở thời khắc không quan trọng, mỗi lần tương ngộ đều không phải thời gian đẹp nhất, đều có thống khổ và suy sụp làm bạn, nhưng có sao đâu, chỉ cần đúng người, tương ngộ bất cứ lúc nào đều tốt đẹp như vậy.

— Toàn văn hoàn —

Vở kịch nhỏ:

Bách Ca Nhi: Kết quả người đàn ông khiến cô ấy đau lòng cả đời, thật ra chính là tôi?

Hương Hương: “...”

Yêu đương với người thông minh, cảm giác lúc nào cũng bị nắm thóp.

Tác giả: Hai người vui là được.

Chúc mừng hai đời đã qua đi, chúc hai người đầu bạc răng long, hạnh phúc mỹ mãn.

Lời cảm ơn của các nhân vật phụ:

Chị Hạ: Chúc mọi người mọi chuyện thuận lợi, tâm tưởng sự thành.

Tiểu Cố: Tuy rằng không có phiên ngoại của ta, nhưng ta vô cùng cảm ơn các vị thiếu nữ đã dành tình yêu thương cho bản thân.

Thiết Đản: Cảm ơn mọi người thích tôi như vậy, tôi cũng thích mọi người.

Đường Đường & Đại Hải: Chúc các độc giả thi cử thuận lợi, quang hoàn học bá của ta và Đại Hải sẽ bao trùm tất cả mọi người nha~~

Tưởng Kiến Quân: Hy vọng tất cả đều có thể gặp được đúng người.

Cố công: Hy vọng mọi người đều có thể giữ vững sơ tâm, cho dù nghịch cảnh hay thuận cảnh.

Tiểu Hổ Tử: Không có gì để nói, chúc cho các mẹ bỉm sữa đều có đứa con đáng yêu như ta, chúc các vị tham ăn đều có một người chị gái lương thiện chăm chỉ như ta.

Editor: Cảm ơn các vị đã ủng hộ, duy trì. Sáu tháng đã qua đi mới hoàn xong một bộ, edit vẫn còn nhiều thiếu sót mong mọi người lượng thứ, chúc mọi người vạn sự như ý, phát tài phát lộc... Tiếp tục ủng hộ các hố tiếp theo của editor - Zvantich.

1.Nữ vương trà xanh ở thập niên 70

2.Xuyên thành dì của thiên tài pháo hôi.

3.Thập niên 70 - xuyên sách làm đại lão

Bình Luận (0)
Comment