Thập Niên 70: Bảo Bối Của Đại Lão (Bản Dịch Full)

Chương 699 - Chương 699. Đúng Lúc Có Thể Lấy Ra Giết Gà Dọa Khỉ 2

Chương 699. Đúng lúc có thể lấy ra giết gà dọa khỉ 2 Chương 699. Đúng lúc có thể lấy ra giết gà dọa khỉ 2

Tống Sở nhìn lướt qua người đàn ông rụt rè đang đứng sau lưng người đàn ông trung niên, nhàn nhạt nói: "Vì sao không bán, vậy cứ hỏi con trai ông đi."

Con trai của người đàn ông trung niên chính là người đi chung với Bao Hải, ngày đó đã dẫn đầu nhảy ra ngăn cản đám người các cô.

Tống Sở không can thiệp vào toàn bộ quá trình của buổi đấu giá này, nhưng tùy ý nhắc qua với Jacques và Oury, công ty này không thể tin tưởng, hai người kia đương nhiên thức thời không bán dây chuyền sản xuất và thiết bị ch công ty này.

Từ trước tới nay cô không phải là quả hồng mềm, càng không phải thánh mẫu.

Nếu đã nhảy ra cản đường cô, vậy cũng đừng nghĩ tới việc lấy được chỗ tốt từ trong tay cô, đây chính là tài nguyên mà cô tranh thủ có được, không muốn cho ai thì người đó đừng mơ tới.

Nếu như này đó cô không có giá trị võ lực cao như vậy, Cố Việt cũng không có ở hộp đêm, chắc chắn bị đám người Bao Hải mang đi rồi, kết quả không thể tưởng tượng.

Mà người này là đồng lõa rất thích làm việc này, xem dáng vẻ này bình thường chắc đã làm không ít chuyện thất đức đâu.

Ỷ vào trong nhà có một chút tiền mà bắt đầu khi nam phách nữ, người cha có thể dạy dỗ được một người con như vậy thì có thể là người lương thiện gì đây?

Cho nên chi bằng bóp chết từ trong trứng, bằng không đợi sau khi công ty ngày càng lớn mạnh, không biết còn có thể làm ra bao nhiêu chuyện thất đức nữa đây.

Hơn nữa cô cũng muốn tạo ra một hình tượng không dễ chọc, hai cha con này đúng lúc có thể lấy ra giết gà dọa khỉ.

Người đàn ông trung niên không hiểu, "Chuyện này có liên quan gì tới con trai tôi?"

Tống Sở khí phách nói ra trước mặt mọi người: "Anh ta chọc tới tôi rồi, cho nên tôi không bằng lòng để công ty các người mua được dây chuyền sản xuất, chỉ đơn giản vậy thôi."

Cũng gián tiếp nói cho những người khác, chọc tôi thì đừng nghĩ tới chỗ tốt, tôi rất thích mang thù.

Người đàn ông trung niên sửng sốt, xoay người nhìn vào con trai đang né tránh, mặt đen lại hỏi: "Con đã làm ra chuyện gì?"

Nhà bọn họ nhất mạch đơn truyền, chỉ có một đứa con trai này thôi, trong nhà ngoài mẹ và vợ ông ta vô cùng cưng chiều ra, bản thân ông ta cũng rất dung túng.

Bình thường cũng biết con trai ở bên ngoài làm ra một vài chuyện không tốt, còn rất thích nữ sắc, trước đây đã ức hiếp vài nữ đồng chí rồi, nhưng mà đối với ông ta mà nói, khuyết điểm chẳng đáng là gì, dù sao cứ dùng tiền là giải quyết được.

Hôm nay lại thật sự có chút tức giận, công ty bọn họ tập trung vào chữa bệnh, dây chuyền sản xuất kia quá quan trọng.

Không nghĩ tới lại bị đối thủ cạnh tranh lớn nhất của công ty mua được, mấu chốt là bọn họ ra giá thực ra còn cao hơn một chút, điều này khiến ông ta không nhịn được.

Lưu Bất Phàm bị cha hỏi thì rụt cổ lại, thấp giọng nói: "Con chỉ nói với cô ta vài câu thôi, vẫn đi chung với Bao thiếu gia."

"Hơn nữa chúng con cũng chưa làm được gì, toàn bị cô ta đánh."

Nghe anh ta nói như vậy, mọi người cũng biết là đã xảy ra chuyện gì rồi.

Gần đây chuyện Tống Sở ở hộp đêm điên cuồng đánh Bao Hải của nhà họ Bao đã sớm truyền khắp thủ đô.

Ai cũng không nghĩ tới Tống Sở lại có thân thủ tốt như vậy, mấu chốt là lá gan còn rất lớn, trực tiếp hạ thủ với đời thứ ba được sủng ái nhất nhà họ Bao.

Nghe nói đêm đó Bao Hải được đưa vào bệnh viện, bây giờ còn chưa xuất viện.

Nhưng khiến người ta hiếu kì đó là, nhà họ Bao vậy mà lại không động tới Tống Sở.

Mọi người suy đoán rất có thể nguyên nhân là vì nhà họ Cố, dù sao chuyện Bao Hải muốn làm quá thất đức, nếu để anh ta thành công, vậy nhà họ Cố nhất định sẽ kết tử thù với nhà họ Bao.

Nghe nói nhà họ Cố rất xem trọng đứa cháu dâu là Tống Sở.

Còn một nguyên nhân là Bao Hải bị Tống Sở đánh tới sợ rồi, có người nói hôm đó còn tự bảo mình cút, đây là chuyện chưa từng xảy ra.

Mọi người không nghĩ tới, tên phú nhị đại từ ngoài tới này vậy mà cũng tham gia vào, thảo nào Tống Sở lại để thương nhân nước ngoài không bán cho nhà anh ta, cũng đáng đời.

Bình Luận (0)
Comment