Chương 102: Là như vậy sao
Thứ quyết định vận mệnh của bọn họ trong tiểu thuyết gì, rõ ràng là tính cách! Nếu tính cách của anh trai chị dâu không thay đổi, vậy biết trước cốt truyện đã làm sao? Trốn được một cái hố vẫn còn cái hố thứ hai, cái hố thứ ba, kết cục bi thảm có khả năng sẽ tới chậm nhưng chắc chắn sẽ không vắng mặt.
Đương nhiên, Lý Thanh Lê cũng phải tặng lời này cho mình, cảnh báo mình nhất định phải ăn cơm ngon, ngày nào cũng ngủ sớm, sau này cho dù số phận tái diễn, cô cũng phải làm một con quỷ chết đẹp nhất!
Nhưng trước mắt nói những lời này vẫn còn quá sớm, Lý Thanh Lê lau nước miếng li ti bắn lên mặt mình, dùng vẻ mặt chân thành xưa nay chưa từng có trên mặt cô, cười đầy bi thảm:
“Anh hai, hai anh em chúng ta nói thế nào cũng là từ một mẹ sinh ra đi, cho dù bình thường chúng ta cãi cọ nhưng em mãi mãi sẽ không hại anh hai! Em biết anh hai cảm thấy lời em vừa nói khó nghe, cảm thấy bị xúc phạm, nhưng em thật lòng muốn tốt cho anh hai, cho nên cho dù anh hai có tức giận thế nào, có vài lời em vẫn phải nói.”
“Khi anh và chị hai sinh Nhị Nha mới bao nhiêu tuổi? Hai mươi, chớp mắt đã mười bốn năm trôi qua, anh hai anh đã ba mươi tư rồi, thân là đàn ông, bây giờ anh vẫn trẻ trung khỏe mạnh, chị hai đi bệnh viện huyện cũng không kiểm tra ra được vấn đề lớn gì, nhưng tại sao lại không mang thai được? Loại trừ chín trăm chín mươi chín loại khả năng, cuối cùng cái không có khả năng nhất lại chính là khả năng duy nhất, chị hai không có vấn đề vậy người có vấn đề chính là anh! Không phải vì anh đã lớn tuổi mà là vì từ khi Nhị Nha ra đời anh thích rượu chè, rượu vào hại gan, bên ngoài không nhìn ra được nhưng bên trong lại lớn không bằng ngày trước, cho nên mới dẫn đến việc chị hai không mang thai được!”
Những lời này của Lý Thanh Lê rất dõng dạc, nói năng có khí phách, anh hai Lý nghe như tuyên truyền giác ngộ, đầu óc choáng váng.
“Là, là như vậy sao?” Anh hai Lý nói chuyện lắp bắp.
Anh ta và chị hai Lý là đối tượng tự mình tìm, tình cảm rất tốt, chị hai Lý luôn uống thuốc cũng khiến anh ta đau lòng, đột nhiên nghe Lý Thanh Lê nói nguyên nhân không thể mang thai không phải vì vợ anh ta có vấn đề, mà là bản thân anh ta có vấn đề, anh ta bị kết luận mới mẻ này làm cho sợ ngây người.
Mỗi một câu nói của Lý Thanh Lê đều đang giẫm lên lòng tự trọng đàn ông của anh hai Lý: “Không thì sao? Không mang thai con được vốn chính là hai bên vợ chồng đều có khả năng có vấn đề. Chị hai không có vấn đề vậy không phải chỉ có thể là anh có vấn đề hay sao? Vấn đề của anh chính là uống rượu nhiều, không đủ lực, nên chị hai mới không thể mang thai. Hơn nữa, em cũng không nói lung tung, em đã nghe loại chuyện này ở huyện rồi. Có một người đàn ông bốn, năm mươi tuổi, trưởng bối cho ông ta uống rượu, mới mười mấy tuổi đã thành ma men, sau này lấy vợ từ đầu đến cuối không mang thai nổi, đi tới bệnh viện khám, không có gì lạ, uống rượu đả thương gốc rễ, cả đời này đã định trước đoạn tử tuyệt tôn. Loại chuyện này không nói lý mà chỉ nói vận may, vận may tốt uống thế nào vẫn có con, vận may xấu thì tuyệt tự. So với ông ta, anh hai, anh không cảm thấy mình đã xem như số đỏ rồi sao?”
Trời nóng nực mà mồ hôi lạnh của anh hai Lý cũng sợ hãi chạy ra ngoài, anh ta ra sức lau trán: “Vậy… người đó còn thảm hơn anh, ít nhất anh còn có Nhị Nha.”
Lý Thanh Lê còn ngại chưa đủ, còn muốn thêm dầu vào lửa: “Thật ra cho dù bây giờ chị hai mang thai rồi nhưng đứa trẻ này chúng ta cũng chưa chắc có thể nuôi, tại sao? Anh hai, anh uống rượu nhiều quá khiến đầu óc mụ mị, lỡ như đứa trẻ sinh ra đầu óc cũng có hơi trì độn vậy phải làm sao hả?”
Anh hai Lý túa mồ hôi như mưa, run như cầy sấy, nói chuyện cũng run rẩy: “Vậy anh không uống rượu nữa, sau này cũng không uống nữa. Anh không thể hại Tiểu Yến, còn hại con cái được, lúc nhỏ mơ ước của anh là sau này sinh mười đứa, mười đứa lại sinh tám, chín, mười đứa cháu trai cho anh, vậy ra ngoài cũng oai bao nhiêu? Ai thấy anh mà không nói một câu thật lợi hại? Anh vẫn còn trẻ, anh vẫn có thể sinh!”
Một câu nói cuối cùng quả thật là gào lên.
Lý Thanh Lê: “…” Chị hai vất vả rồi, chị chắc chắn đã phải chịu đựng rất nhiều!
Anh hai Lý đi trước, Lý Thanh Lê theo sau, hai anh em im lặng đi về nhà, cả hai đều mang tâm tình dậy sóng, nhưng chẳng ai nói gì cả.