Chương 121: Chết sớm thì siêu sinh sớm
“Nhìn bộ dáng chạy trối chết đó của mày là biết sợ rồi sao? Khi mày hại em gái tao sao không biết sợ hả?”
Cửa ký túc xá trí thức nam không mở nhưng các trí thức nữ ở bên cạnh lại chạy ùa ra, vừa nhìn thấy trong sân đông người như vậy, người nào cũng cầm công cụ, vẻ mặt hung thần ác sát, sắc mặt của các trí thức nữ lập tức không tốt.
Người là một loại sinh vật thích tổ đội, tuy rằng nội bộ các trí thức cũng có xung đột nhỏ không ngừng, nhưng khi đối mặt với đám người ngoài như các xã viên đại đội sản xuất, hiển nhiên bọn họ sẽ thành một đoàn thể.
Vương Tĩnh Vân thân là người lớn tuổi nhất trong các trí thức nữ, trong lòng cũng sợ hãi, nhưng vẫn trơ mắt nhìn anh hai Lý nhấc chân đá mạnh lên ván cửa, còn cầm đòn gánh đập, tư thế như muốn lấy mạng người, mà anh ba Lý lại không coi ai ra gì, bàn bạc với anh tư Lý dứt khoát tìm đá đập qua cửa sổ ký túc xá trí thức nam luôn đi, Vương Tĩnh Vân nghe được chỉ cảm thấy trước mắt tối sầm, Ngưu Khiến Quốc là đối tượng của cô ta, người cũng đang ở trong phòng.
Hoàng Quảng Linh ở một bên dựa sát vào cô ta, giọng nói run rẩy: “Chị Tĩnh Vân, em sợ lắm! Bọn họ sẽ không thật sự dùng đá phá cửa sổ đấy chứ? Anh Kiến Quốc cũng đang ở bên trong, lỡ như bất cẩn bị đập trúng thì phải làm sao?”
Khóe miệng của Vương Tĩnh Vân hơi run lên, giọng nói đã biến điệu, gắng gượng đi tới chặn trước cửa lớn, giằng co với người nhà họ Lý: “Rốt cuộc các anh muốn là gì? Còn có vương pháp hay không? Nơi này là ký túc xá thanh niên trí thức chứ không phải nhà các anh? Không đến lượt các anh giương oai ở đây.”
Tuy rằng anh cả Lý tức đến mức hai mắt phát hỏa, nhưng khi đối mặt với trí thức nữ vô tội, anh ta cũng không tiện giận chó đánh mèo với người ta, trong lúc nhất thời thật sự bị Vương Tĩnh Vân đẩy qua một bên.
Anh cả không được thì anh hai lên chống, dáng người của anh hai Lý một mét bảy sáu, quanh năm làm việc nên cơ thể cường tráng, để râu, vẻ mặt hung dữ, đứng bên cạnh Vương Tĩnh Văn nhỏ nhắn lại khá tạo áp lực, chỉ là tiến lên vài bước đã dọa cho Vương Tĩnh Vân sợ hãi lùi lại mấy bước, sau lưng dán lên ván cửa.
Nhưng anh hai Lý muốn giữ sức đợi lát nữa được xả một thể, từ từ đánh một trận đã đời, không cảm thấy hứng thú với việc bắt nạt trí thức nữ, cũng không hề khách sáo kéo cánh tay Vương Tĩnh Vân qua một bên, dễ dàng đuổi được người đi, anh ta quay đầu qua, trên mặt hừng hực sát khí, nhếch miệng mỉm cười giống như ác quỷ.
“Trí thức Vương, đây là chuyện của nhà họ Lý tôi và Lương Lỗi, không liên quan đến trí thức các cô, hy vọng cô đừng cản trở, bằng không bị ngộ thương lại không hay!”
Vương Tĩnh Vân vừa nghe bọn họ chỉ tìm một mình Lương Lỗi gây sự, trong lòng cũng hơi bình tĩnh, nhưng cùng là thanh niên trí thức, quan hệ của cô ta và Lương Lỗi cũng khá êm xuôi, không có đạo lý khoanh tay ngồi nhìn, vì thế cô ta nén giận, lớn tiếng nói: “Cho dù cậu ta có sai, chúng ta cùng ngồi xuống từ từ nói không tốt hơn sao? Tại sao cứ nhất định phải động tay động chân? Nhìn bộ dáng này của các anh, nếu Lương Lỗi thật sự ra ngoài còn không phải bị các anh đánh chết hay sao?”
Anh hai Lý không có tính kiên nhẫn, trừng mắt nhìn cô ta với vẻ dữ tợn, giọng nói ác liệt: “Đã bảo cô đừng xen vào chuyện của người khác rồi cơ mà!”
Cả người Vương Tĩnh Vân run bắn lên: “Bây giờ tôi đi tìm đội trưởng Lý, kêu anh ấy tới giải quyết công bằng!”
Nói xong vung mái tóc ngắn màu đen, chen qua đám người đông đúc trong sân, chạy bước nhỏ về phía nhà Lý Thành Năng.
Không có sự cản trở của cô ta, động tác của bốn anh em nhà họ Lý càng lớn hơn, nếu không phải bận tâm ván cửa bị đạp hỏng phải đền tiền, mẹ ruột của bọn họ chắc chắn sẽ chửi như chém chả, thì bọn họ đã sớm thô bạo hơn rồi.
Tuy nói là thế, nhưng dù sao mấy anh em này cũng người cao sức lớn, tung quyền tung cước liên miên, cánh cửa bị đá đổ cũng chỉ là chuyện sớm muộn thôi.
“Thằng khốn nạn, vậy mà còn cần phụ nữ ra mặt giúp mày, bản thân làm con rùa rụt cổ à? Mày không nên tên là Lương Lỗi, mày nên tên là con rùa luôn đi!”
“Ra ngoài đi chàng trai trẻ, mày chạy được mùng một nhưng không thoát được mười lăm đâu, đằng nào chẳng bị bọn tao đánh, chết sớm thì siêu sinh sớm!”
“Nhanh chút! Nắm đấm của ông đây đã đói khát khó nhịn lâu rồi đấy!”