Thập Niên 70 Cô Em Chồng Cực Phẩm (Dịch Full)

Chương 124 - Chương 124. Tôi Vẫn Thích Người Khác Gọi Tôi Là Cha Hơn

Chương 124. Tôi vẫn thích người khác gọi tôi là cha hơn Chương 124. Tôi vẫn thích người khác gọi tôi là cha hơn

Chương 124: Tôi vẫn thích người khác gọi tôi là cha hơn

Lương Lỗi nuốt nước miếng: “Các các người đừng qua đây! Các người có bằng chứng gì chứng minh là tôi làm? Không có bằng chứng thì các ngươi chính là giết người bừa bãi! Tôi phải tới công xã, tới ủy ban cách mạng, tới ban thanh niên trí thức tố cáo các người! Tôi chính là trí thức từ thành phố lớn về quê, nếu tôi thật sự xảy ra chuyện, nhà họ Lý các người không thoát được đâu! Toàn bộ đại đội các người đều xúi quẩy theo! Các người cũng phải nghĩ cho kỹ đi!”

Gương mặt của anh cả Lý không có cảm xúc, anh hai Lý thì cười dữ tợn, anh tư Lý mang vẻ mặt hưng phấn, chỉ có anh ba Lý là vẫn coi như bình thường, nụ cười giống như gió mát trăng thanh vô cùng ấm áp.

“Đồng chí Lương Lỗi, bốn anh em chúng tôi đánh nhau từ nhỏ, ra tay rất có chừng mực, đảm bảo sẽ không đả thương những chỗ yếu hại của cậu, cậu cứ việc yên tâm. Ôi, thật ra tôi cũng không muốn đâu, muốn trách thì trách cậu hại em gái duy nhất của chúng tôi thành ra như vậy. Nếu như bốn người làm anh như chúng tôi không có một chút phản ứng nào, vậy người ngoài sẽ nói thế nào đây, có phải không? Cho nên cậu kiên trì chút nhé.”

Đôi mắt của Lương Lỗi sắp trừng đến nứt ra rồi, rõ ràng người đàn ông trước mặt là người có nét mặt hiền hòa nhất trong bốn người, nhưng tại sao nghe anh ta nói xong những lời này, mình không những không cảm thấy nhẹ nhõm ngược lại da đầu còn run lên từng đợt, lồng ngực căng lên, có một loại dự cảm “mệnh ta xong rồi.”

Anh ta còn chưa hít hơi vào, trước mắt đột nhiên tối sầm, chân của anh tư Lý đã đá thẳng xuống.

“Anh ba, anh phí lời với nó làm gì? Không phải nó cần bằng chứng sao, hôm nay chúng ta đánh nát cái miệng nó, lấy được bằng chứng từ miệng nó! Bằng không lão tử phế nó!”

Anh tư Lý vừa ra tay giống như thổi tiếng kèn lệnh tấn công, đám người anh cả Lý cũng không nhịn được nữa, quyền cước như mưa rơi tới tấp chào hỏi người Lương Lỗi, bốn anh em anh một quyền em một cước, hiệu suất đánh người không chỉ gấp bốn lần, chưa đến một phút Lương Lỗi đã không còn là Lương Lỗi mà là Lương Bát Giới.

“Á á á…” Vừa rồi miệng Lương Lỗi còn cứng lắm, đến giờ chỉ có tiếng kêu lớn bao nhiêu, cực kỳ thảm thiết, đau như đứt từng khúc ruột.

Anh ta vốn cho rằng bốn anh em nhà họ Lý chỉ nói suông thôi, anh ta chưa từng từng thấy, cũng không tin bọn họ sẽ thật sự dám ra tay nặng với mình, chỉ là “bất ngờ” luôn xuất hiện ngoài dự liệu, vậy mà bốn anh em nhà họ Lý không nói dối một câu nào, toàn là lời thật lòng moi tim móc phổi, bọn họ lại thật sự phế anh ta, những cú đá này, những đường quyền này, không phải yêu hận gút mắc mười năm hoàn toàn không đánh ra được!

Chỉ trong nháy mắt như vậy, Lương Lỗi thậm chí còn nghĩ thật ra không phải mình bắt nạt em gái bọn họ mà là cướp vợ của bọn họ thì có? Bằng không mỗi một quyền một cước này cần phải sử dụng sức mạnh hồng hoang hay sao?

Tuy rằng miệng anh ta cứng nhưng dù sao cũng là một đứa trẻ trong thành phố, ngoại trừ ra đồng làm việc thì hoàn toàn chưa từng chịu khổ cực gì, chỉ một lúc như vậy, anh ta đã được trải nghiệm quá nhiều giang hồ hiểm ác, đời người ngắn ngủi, cho nên anh ta bị đánh đến mơ hồ, cũng hoàn toàn bị đánh phục rồi, từ điên cuồng kêu gào mới đầu cũng biến thành khóc gọi cha gọi mẹ.

“Đừng đánh nữa! Các anh đừng đánh nữa! Em sai rồi! Em thật sự sai rồi ạ!”

“Là em xấu xa, là em ngu si, em cũng không dám nữa đâu!”

Anh tư Lý ra sức chà sát hai tay, nói với ba anh trai: “Vậy mà nói lại gọi chúng ta là anh kìa, tởm thế! Đánh nó tiếp!”

Ba người anh tư Lý vừa rồi còn tiết kiệm ít sức, nghe anh tứ Lý nói như vậy đều chấn chỉnh lại, lại đánh mạnh tay hơn, có thể nói là dùng hết sức mình để “yêu thương” anh ta!

Anh ba Lý xoa cằm cười xấu xa: “Tôi vẫn thích người khác gọi tôi là cha hơn.”

“Hu hu… các cha, bỏ qua cho con đi!” Lương Lỗi đau đớn thật sự không chịu được nữa rồi, vài lần đau đến suýt thì ngất đi, nhưng kỳ quái quá, anh ta lại không ngất được, cơ thể nhỏ bé yếu ớt này của anh ta đã chịu đựng quá nhiều rồi.

Lưu Ngọc Hân thấy người mà mình đã từng thật lòng yêu thích, thật lòng khâm phục, cho rằng là một người sở hữu một thân cứng cỏi và thanh cao ngày trước, bây giờ bị người đánh một trận đã lộ trò hề ra, hơn nữa còn chính miệng thừa nhận có lòng hại Lý Thanh Lê, một chút tình cảm vốn còn sót lại của cô ta lại trong nháy mắt này tan rã, hoàn toàn biến mất.

Bình Luận (0)
Comment