Chương 159: Miệng người đáng sợ
Thấy chị ba Lý hé miệng định phản bác, cô ta nói lèo cho xong: “Đương nhiên, người nhà chúng ta chắc chắn sẽ tin chị ba rồi, nhưng sợ người ngoài không chịu tin thôi.”
Thế này cũng khiến đám người bà Điêu lo lắng rồi, cái này gọi là miệng người đáng sợ.
Bà Điêu tức giận chỉ vào chị ba Lý mắng: “Còn không phải do cái đứa sao chổi miệng như cái loa nhà cô sao, coi mình là người thông minh nhất trên đời! Quả phụ Vương người ta thủ tiết nhiều năm như vậy, muốn tái giá đã sớm tái giá rồi, cho dù cô ta thật sự tái giá thì cha mẹ chồng cô ta còn đó, có đến lượt cô nói không? Nhưng cô cứ nhất định phải phô trương, đi khắp nơi rêu rao người ta qua lại mập mờ với tên ế Lý Nhị, khiến người ta tới cửa nhà chúng ta đòi nợ, đòi sống đòi chết! Bây giờ người ta thật sự chết rồi, còn không phải người trong đại đội đều cảm thấy là nghiệt nhà chúng ta tạo ra hay sao? Trừ phi có người chứng minh cô ta bị người khác chọc tức mới nhảy sông, hoặc là bất cẩn rớt xuống, bằng không chúng ta đi đâu nói lý bây giờ? Nhà chúng ta dù có trăm cái miệng, lần này nhảy xuống Hoàng Hà cũng không nói rõ được!”
Chị ba Lý bị chửi bật khóc, khóc nức nở nói: “Nhưng gần đây con thật sự không chọc chị ta mà! Đợt trước em gái vừa mắng con vừa uy hiếp con, con nào còn dám nói với bên ngoài nữa đâu? Con sợ em gái thật sự giận rồi cũng không biết sẽ đối phó với con thế nào nữa. Ngày nào con không phải tan làm đã về thẳng nhà, cũng không dám ở bên ngoài quá lâu, đám người Xuân Liên tìm con nói chuyện con cũng không dám kể nhiều… Con giống như nửa bị câm rồi còn gì! Con đã như thế rồi, tại sao xảy ra chuyện còn đổ lên đầu con? Hu hu hu…”
Nói xong cô ta ôm mặt chôn vào vai anh ba Lý, giọng nói đứt quãng: “Nếu như con hại chị ta… vậy con ra ngoài bị sét đánh chết! Gánh nước rớt xuống giếng chết chìm! Nhóm bếp bị lửa đốt cháy!”
Anh ba Lý mím chặt môi, thấp giọng bảo: “Cha mẹ, anh cả chị cả, anh hai chị hai, chú tư vợ chú tư… con tin Mỹ Quyên, lòng dạ cô ấy không xấu đến vậy đâu, không thể làm ra loại chuyện hại người này được! Cũng xin mọi người hãy tin cô ấy lần này…”
Anh ba Lý thông minh thì thông minh, nhưng cũng chỉ có vài phần khôn lỏi mà thôi, thật sự đến lúc rồi chút thông minh này hoàn toàn vô dụng.
Thấy hai vợ chồng chị ba Lý phản ứng lớn như vậy, trái tim của đám người anh cả Lý ngược lại cũng yên tâm hơn một chút, nhưng vẫn mong chuyện này không liên quan đến nhà mình, bằng không bị cái danh “giết người” lớn như vậy gắn vào, sau này danh tiếng của cả gia đình bọn họ ở đại đội sẽ thối lắm, cho dù chia nhà cũng sẽ bị ảnh hưởng, thậm chí chuyện hôn nhân của các con cũng sẽ bị ảnh hưởng, thật sự là một con sâu làm rầu nồi canh!
Bà Điêu tức giận trừng mắt nhìn chị ba Lý: “Nhà chúng ta đúng là xúi quẩy tám đời mới rước phải thứ con dâu như cô! Sao mắt của thằng ba con lại kém như thế chứ, con nói xem Ngọc Thu nhà họ Tống đó tốt bao nhiêu mà con cứ nhất định đòi cưới một cô vợ lắm mồm về! Lớn lên không đẹp bằng Ngọc Thu, không siêng làm hiểu chuyện bằng Ngọc Thu, không thông minh bằng Ngọc Thu, quan trọng nhất là không an phận bằng Ngọc Thu! Người ta cũng chưa bao giờ từng nói thị phi về người khác, không có cái mồm rộng như cô!”
Anh ba Lý cười khổ: “Mẹ, Mỹ Quyên đã sinh ba đứa con cho con rồi, không có công lao cũng có khổ lao, bây giờ mẹ nói những chuyện này làm gì?”
Ông Lý trước giờ đều xài chung một cái miệng với bà Điêu, chưa bao giờ lấy ra ý kiến riêng lại phá lệ mở miệng nói: “Chuyện này đến đây thôi. Vợ thằng ba đã nói như vậy rồi, lúc này cả gia đình chúng ta càng phải đoàn kết một lòng, không thể nói gì với người ngoài hết, ngược lại bản thân chúng ta đã hoảng loạn trước rồi! Đợi thằng năm trở về, chúng ta lại hỏi nó xem tình hình thế nào, Thành Năng cũng là anh em họ của các con, các con sợ cái gì?”
Tuy rằng sắc mặt của đám người anh cả Lý không tốt hơn được cho lắm, nhưng đều gật đầu.
Cả gia đình không yên lòng đi làm, chỉ là tin tức quả phụ Vương chết trong sông giống như mọc thêm cánh đã không ai không biết, mà ân oán giữa quả phụ Vương và chị ba Lý mọi người đều biết rõ, trong lúc nhất thời người khác đều nhìn về phía người nhà họ Lý với ánh mắt quái lạ vô cùng.