Thập Niên 70 Cô Em Chồng Cực Phẩm (Dịch Full)

Chương 160 - Chương 160. Anh Mau Kêu Chị Ba Trốn Kỹ Trong Phòng Đi

Chương 160. Anh mau kêu chị ba trốn kỹ trong phòng đi Chương 160. Anh mau kêu chị ba trốn kỹ trong phòng đi

Chương 160: Anh mau kêu chị ba trốn kỹ trong phòng đi

Mấy anh em, chị em dâu nhà họ Lý làm việc nhiều năm như vậy đã khi nào bị người ta đối xử như thế? Bọn họ làm việc của mình, người xung quanh hoặc là nhỏ giọng chỉ trỏ, hoặc là vài người sáp lại với nhau châu đầu ghé tai, thi thoảng sẽ quăng vài ánh mắt không rõ ý tứ qua, nhưng đợi bọn họ nhìn qua, người ta lại giả bộ vô tội, cũng khiến bọn họ tức tối.

Nếu như là trước đây, dựa theo tính tình của bốn anh em nhà họ Lý còn có thể nhịn được sao? Mặc kệ anh có thừa nhận hay không cứ đánh trước rồi nói sau, nhưng nay đã khác xưa rồi, dù sao trong lòng cũng hơi chột dạ như thế nên chỉ có thể nhịn, trong lòng nghẹn uất vô cùng.

Phần nghẹn uất này không có chỗ nào trút ra hiển nhiên sẽ phải chuyển một chút oán giận lên người chị ba Lý, nếu không phải miệng chị ba Lý rộng nói thị phi về người ta, để cho mọi người đều biết thì mình phải chịu cục tức này sao?

Chiều hôm ấy là một chiều dài nhất và khó chịu nhất đối với toàn bộ người nhà họ Lý.

Vất vả lắm mới chịu được đến khi mặt trời xuống núi tan làm, các anh em chị em dâu nhà họ Lý lại không có tâm trạng nói chuyện phiếm với người ta, người nào cũng như chạy trốn trở về nhà.

Cả gia đình lớn bao gồm Lý Thanh Lê trong đó đều đang đợi chờ, còn kêu đám người Lý Đại Nha ra ngoài tìm Lý Thành Dương, đợi trời tối mịt rồi Lý Thành Dương mới vội vàng chạy từ bên ngoài về nhà.

Anh ta vừa mới giẫm một chân vào sân, anh ba Lý đã ngay lập tức đi lên đón, trên mặt mang theo vẻ nôn nóng: “Thằng năm, chuyện chị Vương rốt cuộc thế nào rồi?”

Lý Thành Dương cũng không vào nhà chính mà nói với anh ba Lý với giọng điệu vồn vã: “Anh ba, anh mau kêu chị ba trốn kỹ trong phòng đi!”

Sau đó lại vội vội vàng vàng gọi đám người anh cả: “Anh cả, mọi người mau cầm công cụ lên, gia đình chú Khánh Mậu dẫn người sắp tìm tới cửa rồi!”

Lời này vừa nói ra, sân nhà họ Lý hoàn toàn yên tĩnh, chị ba lý trực tiếp ngồi bệt mông xuống đất đã phá vỡ sự yên tĩnh này.

Đám người anh cả Lý cũng không ai có thời gian để ý đến cô ta bao gồm cả bà Điêu ở trong đó, tất cả đều về phòng cầm công cụ lên, trong lúc nhất thời cả nhà họ Lý không nói chuyện với nhau, chỉ có tiếng bước chân hỗn loạn và tiếng hô hoán ầm ầm của đám người.

Bầu không khí trong nhà chợt căng thẳng cả lên, mấy đứa nhỏ Lý Tứ Bảo bị biến cố đột ngột xảy tới này dọa cho im như thóc, không dám thở lớn tiếng nào, mím môi sắp khóc, thẳng đến khi đứa nào đứa nấy cũng bị Lý Tam Nha túm vào trong phòng, đóng chặt cửa phòng lại.

Về phần chị ba Lý, ánh mắt cô ta vốn đã dại ra, ngồi trên đất với vẻ mặt không dám tin, nước mắt rơi như mưa, mắt thấy sắp sụp đổ khóc lớn rồi lại bị bà Điêu nhéo vào eo thật mạnh kéo dậy.

“Cái thứ tự tìm đường chết! Nhịn ngay cứt cút vào cho bà! Đợi người tới cửa nhìn thấy cái bản mặt ủ rũ của cô còn cần hỏi gì nữa? Không phải cô làm cũng thành cô làm! Danh tiếng cô thối cũng không sao, liên lụy tới thằng ba và ba đứa cháu trai của tôi xem tôi có lột da cô không!”

Lý Nhị Bảo dẫn hai đứa em trai đứng sau người chị ba Lý, nhìn về phía cổng như đại địch tới gần, giống như bên ngoài có hồng thủy, mãnh thú gì đó.

Chị ba Lý nhìn ba đứa con trai, rồi lại nhìn chồng cầm xiên cừu đứng ở hàng đầu nhất, mới cắn răng bò dậy khỏi mặt đất, lau nước mắt, quay người đi vào nhà bếp, khi trở ra trong tay đã có thêm con dao phay.

Lý Thanh Lê nhìn quanh một vòng thấy một màn này, khóe miệng run rẩy.

Chị ba Lý này nói đến cùng cũng là một người lợi hại.

Người nhà của quả phụ Vương tới rất nhanh, gần như người nhà họ Lý vừa mới cầm xong đồ thì cả gia đình lớn bọn họ đã khí thế hùng hổ xông tới.

Bọn họ nhiều người, người nào cũng cầm đèn pin, ánh đèn trắng nhợt trực tiếp chiếu vào trong sân nhà họ Lý, chiếu thẳng lên mặt đám người nhà họ Lý, đám người Lý Thanh Lê giơ tay lên che trước mắt theo bản năng, đợi khi bọn họ thích ứng với ánh sáng, cũng nhìn thấy cả gia đình quả phụ Vương cầm công cụ trong tay.

Xiên cừu, dao phay, rìu, cuốc, đinh ba, búa…

Lý Thanh Lê lại nhìn công cụ mà người nhà mình cầm, trong tay bốn anh em người thì cầm cây gậy gỗ đầu vót nhọn, người thì xẻng, đòn gánh, xiên cừu, gậy xỏ giày, ông Lý thì cầm một hồ lô cũ cứng ngắc.

Bình Luận (0)
Comment