Thập Niên 70 Cô Em Chồng Cực Phẩm (Dịch Full)

Chương 161 - Chương 161. Mày Nhìn Cái Gì Mà Nhìn

Chương 161. Mày nhìn cái gì mà nhìn Chương 161. Mày nhìn cái gì mà nhìn

Chương 161: Mày nhìn cái gì mà nhìn

“Vũ khí” cũng được đi, nhân khẩu của hai gia đình cũng tương đương, nếu thật sự đánh nhau nhà mình có thể thắng được hay không không dễ nói, nhưng hai bên tương tàn, kéo nhau chết chung vẫn rất đơn giản, tạm yên lòng rồi, cô lại lặng lẽ đặt quả chân có thắt dây thừng xuống đất, thứ này quá nặng, cầm đau tay.

Hiệp đầu tiên giao đấu, nhân vật hai bên cùng “vũ khí’ sáng lập lòe, không ai rơi vào thế hạ phong.

Nhà bà Lý sáu anh chị em, bốn anh trai, từ nhỏ đã quen thấy cảnh tượng này rồi, hơn nữa tính cách của bà ta mạnh mẽ, không có lý cũng lôi ra được ba phần lý, khóe miệng của chú em của quả phụ Vương là Lý Thành Công vừa hé ra được một khe hở, bà Điêu đã phi nhanh tới trước mặt, chỉ hai ba cái đã đánh bay mấy cái đèn pin.

“Cho tụi bay chiếu này! Cho tụi mày chiếu này! Sao tụi mày không chiếu vào bộ dáng ngang ngược của tụi mày ấy! Thấy tao mà không biết gọi à? Thím tư bà tư không biết gọi à? Không hiểu một chút lễ phép nào!”

“Mày nhìn cái gì mà nhìn? Trừng cái gì mà trừng? Khoe con mắt lớn bằng đậu xanh của mày hay gì?”

Lý Thành Công vừa định chất vấn ngược lại đã bị bà Điêu một lời không hợp quấy nhiễu, làm rối hết cả.

Lý Thanh Lê cũng không hề nghĩ ngợi mà bỏ quả cân xuống kéo bà Điêu: “Mẹ, mẹ không nhìn thấy bác hai họ và thím hai họ không tới đây sao? Đây là trận chiến của tiểu bối bọn họ, bối phận của mẹ cao, nên ngồi trên cao ở bên cạnh nhìn thôi! Nếu như bọn con thật bị bị bắt nạt còn cần mẹ qua đó chủ trì đại cục nữa!”

Bà Điêu trợn tròn mắt tức giận nhìn qua, tầm nhìn không tốt nhìn một lúc mới phát hiện ra Lý Khánh Mậu và bà Hồng không ở đây, bà ta cũng là người cần mặt mũi, lúc này mới giật mạnh vạt áo, hừ lạnh một tiếng hất cao đầu một cách kiêu ngạo, không tình không nguyện đi sang một bên đứng.

Lý Thành Dương thấy bà mẹ tóc đã bạc một nửa, gần sáu mươi tuổi của mình đi qua một bên lúc này mới thở phào nhẹ nhõm.

Đao kiếm không có mắt, mẹ mình lại là người hung hãn, lỡ như bị tên nào đó không mắt làm cho bị thương thì phải làm sao?

Trong lòng nghĩ đến mẹ mình nhưng chân đã duỗi ra, cản giữa hai gia đình.

Dáng người anh ta cao lớn, lại từng làm lính, khi thật sự nghiêm túc rồi khí thế cũng dọa người.

“Anh ba, chúng ta một bút không viết ra được hai chữ Lý, cha mẹ anh chị em vẫn chưa biết tình huống thế nào, chúng ta nói chuyện cho rõ ràng trước đã, sau đó có sao nói vậy, cần giải quyết vấn đề thì giải quyết vấn đề.”

Lý Thành Công bước lên huých ngực vào ngực Lý Thành Dương, hung dữ đáp: “Nói cái gì mà nói? Kêu cả nhà mày hỏi Trương Mỹ Quyên, hỏi xem cô ta đã làm ra chuyện thiếu đạo đức trời đánh thánh vật gì đi?”

Vợ Lý Thành Công là Ngưu Phương vừa khóc vừa chửi: “Cái thứ lòng dạ đen tối, chị hai tao là người tốt như vậy, giờ đã mất rồi, mày kêu hai đứa trẻ Đại Lượng Tiểu Tuyết sống thế nào đây hả?”

Lý Thanh Lê cũng không biết buổi trưa cha mẹ, anh chị em nhà mình họp gia đình nói gì, nhưng cũng đoán ra được chị ba Lý chắc chắn đã thề độc nói mình không liên quan.

Lần này nhà họ Lý chỉ có nhà chính là sáng, trong sân tối như hũ nút cũng chỉ có vài cái đèn pin mà nhà quả phụ Vương mang tới chiếu sáng, Lý Thanh Lê híp mắt nhìn một lúc, không thấy hai đứa con trai con gái của quả phụ Vương đâu.

Cô lấy lại bình tĩnh, đã nghe thấy Lý Thành Dương đang nói: “Tiểu Vượng nhà anh Phú Quý nói mới sáng sớm hôm nay khi nó đi nhà xí đã tận tai nghe thấy chị ba và chị hai Vương cãi nhau.”

Lý Thanh Lê nghe thấy rõ ràng chị cả và chị tư ở hai bên đồng thời hít ngược một ngụm khí lạnh, hai đôi mắt giống như đao quăng về phía chị ba Lý.

Lý Thanh Lê cũng nhìn qua, tuy rằng ánh sáng không tốt nhưng cô có thể nhìn thấy rõ vẻ hoảng loạn và tuyệt vọng trong nháy mắt của chị ba Lý.

Cho dù đầu óc cô không đủ thông minh nhưng dùng ngón chân nghĩ cũng có thể nghĩ được, buổi trưa chị ba cô tuyệt đối không nói chuyện cô ta và quả phụ Vương mới sáng sớm đã cãi nhau này.

Nhưng nghĩ lại thì quả phụ Vương và Tiểu Vượng đều là người bị hai bởi cái miệng rộng của chị ba Lý, bây giờ chị ba lại bị ép đến mức độ này vì hai người họ, nghĩ thôi cũng thật đúng là báo ứng chính xác.

Vì Lý Thành Dương nói một câu đơn giản này mà vừa rồi nhà họ Lý còn khí thế hừng hực, như thể bị người hắt cho một xô nước lạnh, trong nháy mắt lạnh xuống.

Bình Luận (0)
Comment