Thập Niên 70 Cô Em Chồng Cực Phẩm (Dịch Full)

Chương 163 - Chương 163. Chia Nhà

Chương 163. Chia nhà Chương 163. Chia nhà

Chương 163: Chia nhà

Lúc này anh ba Lý vẫn đứng ra, anh ta túm chị ba Lý đã mềm như bún từ trên đất lên, nhéo vào người cô ta thật mạnh.

Bị đau rồi, ánh mắt tan rã của chị ba Lý cuối cùng cũng sáng lên.

Anh ba Lý ở bên tai chị ba Lý gần như là dùng giọng rống lên: “Trương Mỹ Quyên, nói thật với ông, chị hai Vương nhảy sông rốt cuộc có liên quan gì đến em không? Nếu như là thật thì chúng ta nhận!”

Dưới tình huống trước mắt, bọn họ không nói chuyện, không phản bác cũng có gì khác với thừa nhận đâu?

Anh ta cắn răng: “Nhận rồi thì tối nay chúng ta chia nhà ngay, không thể liên lụy đến cha mẹ anh em được! Nhưng nếu như không liên quan đến em, Trương Mỹ Quyên, em nói một câu chính xác cho ông, chúng ta có đánh chết cũng không thể nhận, xô cứt này chúng ta không đỡ! Anh ba Lý này cái gì cũng ăn chỉ không ăn cứt!”

Lý Thanh Lê ở một bên hoan hô trong lòng, cuối cùng anh ba cô cũng làm đàn ông đường đường chính chính một lần rồi!

Anh ba Lý nhìn miệng chồng mình mở ra khép lại với vẻ mơ hồ, cô ta giật nảy mình, lời nói ở bên ngoài giống như nước đổ vào tai cô ta.

“Mẹ, mẹ đừng dọa con sợ, nói đi mà!”

“Lần sau con sẽ không bướng bỉnh nữa…”

“Hu hu hu…”

“Trương Mỹ Quyên, mau nói cho ông!” Anh ba Lý lớn tiếng, tay túm cánh tay chị ba Lý quá mạnh khiến cô ta đau đớn.

Trong mơ hồ, cô ta nghe ra được sự giận dữ của chồng và tiếng khóc hoang mang sợ hãi của các con, cuối cùng cô ta cũng lấy về được một tia thần trí, gân cổ lên khóc bảo: “Em không có… sáng nay em đi rửa xô nước tiểu bên sông, quả phụ Vương vừa thấy em đã chỉ vào mũi em chửi, em không nhịn được mới chửi lại. Em và cô ta có cãi nhau, nhưng quanh đi quẩn lại cũng vẫn là mấy lời đó, không ai cãi lại được ai, sau đó cô ta đi tới phía nam cầu gỗ…”

“Hai người bọn em cãi không biết đã cãi bao nhiêu hiệp rồi, tính cách của cô ta mạnh mẽ, lần nào cũng tìm tới cửa cãi nhau với em, làm sao có khả năng vì em cãi vài câu đã nhảy sông được? Em có thể có bản lĩnh lớn như vậy được sao? Huống chi cô ta còn hai đứa con, cô ta thủ tiết nhiều năm như vậy chính là vì hai đứa con phải không, bây giờ con còn chưa lập gia đình, lại không có cha, làm sao cô ta có thể đi nhảy sông được? Em dám khẳng định, hoặc là cô ta trượt chân ngã sông, hoặc là bị người đẩy xuống, chứ không thể là tự mình nhảy xuống được!”

Đều nói người hiểu mình nhất thường là kẻ địch của mình, quả phụ Vương và chị ba Lý chính là kẻ địch cả đời, nghe cô ta nói như vậy không ít người bĩnh tĩnh nghĩ lại cảm thấy cũng có lý.

“Hôm trước giặt quần áo bên sông, chị hai Vương còn nói qua hai năm nữa là Đại Lượng mười tám rồi, chị ấy phải gom tiền lấy vợ cho con trai, sau này còn ôm cháu trai nữa!”

“Trước cửa nhà quả phụ nhiều thị phi, mấy năm nay chị hai Vương sống không dễ dàng nhưng không phải cô ta vẫn sống qua được hay sao, hố to đã đi qua rồi, không có lý nào vừa cãi nhau với người ta đã nghĩ không thông!”

“Ai biết chứ, cái miệng xấu xa của Trương Mỹ Quyên này có đôi khi nói chuyện thật sự khiến người sống tức chết, người chết rồi cũng phải bật nắp quan tài ngồi dậy, quả phụ Vương có thể nhịn một lần hai lần, không có nghĩa có thể nhịn cả đời, ví dụ như cô ta vốn có tâm trạng không tốt, nhất thời tức giận đầu óc hồ đồ nên nhảy sông chăng?”

“Cũng có lý…”

“Cô ta đã thừa nhận sáng nay mình có cãi nhau với quả phụ Vương, tôi thấy chính là cô ta hại rồi!”

Cũng chỉ tại cái miệng xấu xa này của chị ba Lý đắc tội với quá nhiều người, lúc này báo ứng tới rồi, rất nhiều người hoàn toàn không quan tâm có phải chân tướng hay không, mà chỉ muốn thấy chuyện cười của cô ta, thấy cô ta xui xẻo!

Một nhóm người Lý Thành Công nào còn nghe chị ba Lý giảo biện, nghe cô ta thừa nhận chuyện đã cãi nhau lại lao về phía tường người do Lý Thành Dương dẫn đầu.

Hai nhà cộng lại ba bốn chục người đẩy tới đẩy lui, miệng cũng không nhàn rỗi.

“Lý Thành Dương, mày cũng nghe thấy cả rồi đấy, Trương Mỹ Quyên đã chính miệng thừa nhận có cãi nhau với chị hai tao! Cô ta là người cuối cùng nhìn thấy chị hai tao, không tìm cô ta thì tìm ai? Mau tránh ra cho ông!”

“Chị hai tao đào mả tổ tông của Trương Mỹ Quyên cô ta hay làm sao hả, ngay cả một quả phụ mất chồng mà cô ta cũng không bỏ qua, còn bịa đặt về người ta? Trương Mỹ Quyên, lòng dạ cô đen tối thật! Cái thứ lương tâm chó cắn nhà cô!”

“Không phải con người, tôi phỉ nhổ!”

Bình Luận (0)
Comment