Thập Niên 70 Cô Em Chồng Cực Phẩm (Dịch Full)

Chương 168 - Chương 168. Sao Không Ai Hỏi Em Chứ

Chương 168. Sao không ai hỏi em chứ Chương 168. Sao không ai hỏi em chứ

Chương 168: Sao không ai hỏi em chứ

Anh ba Lý im lặng, trước hôm nay hai vợ chồng anh ta hoàn toàn chưa từng nghĩ đến chuyện chia nhà, không nói trong tay cha mẹ có tiền mà trong năm anh em chỉ có phòng ba bọn họ có ba đứa con trai, sau này lấy vợ vẫn là một chuyện rất đau đầu, huống chi hai vợ chồng bọn họ còn trẻ, nói không chừng sau này còn có con nữa…

Trong năm phòng nhà họ Lý người không muốn chia nhà nhất chính là anh ta và vợ anh ta.

Thậm chí sau khi anh ba Lý biết được vợ mình không nói thật, anh ta vẫn không có suy nghĩ chia nhà, nhưng sau đó cùng với sự phát triển của sự việc, anh ta càng hiểu rõ hơn, chuyện quả phụ Vương chết này phỏng chừng không dễ dàng giải quyết.

Nếu như không có nhân chứng hữu lực, không có chứng cứ xác thực, cho dù Lý Thành Công không đủ bằng chứng nhưng cái danh hại chết quả phụ Vương vẫn sẽ rơi lên người phòng ba bọn họ, giống như cái bóng theo họ suốt cả đời, trở thành cơn ác mộng suốt đời không thể nào quăng xuống được của phòng ba bọn họ.

Thân là cha mẹ, anh em của phòng ba bọn họ, hơn nữa còn chưa chia nhà, đến lúc này chắc chắn sẽ bị liên lụy, còn cùng ở chung với phòng ba bọn họ sẽ trở thành cái đích cho mọi người chỉ trích, bị nghìn người chỉ trỏ, chịu hết sự khinh thường và sỉ nhục.

Anh ba Lý một mặt nhìn thấy cha mẹ, anh em mình vì bảo vệ hai vợ chồng mình mà đánh nhau với người ta, người nào cũng bị thương cả mà trong lòng xúc động, một mặt khác anh ta cũng có cân nhắc của mình, ví dụ như xô cứt hại quả phụ Vương này thật sự chụp lên đầu phòng bọn họ rồi, anh ta không cần thiết phải kéo toàn bộ gia đình lớn xuống nước, ít nhất chia nhà sẽ không ảnh hưởng đến con đường sau này của anh năm? Theo quan điểm của anh ta, người có tương lai nhất trong gia đình này là anh năm, sau này sẽ không có giới hạn.

Chỉ là có câu tục ngữ kia, ở lại núi xanh không sợ không có củi đốt, chỉ có cha mẹ anh em đều khỏe mạnh yên bình, sau này phòng bé bọn họ mới có người cứu, bằng không cả gia đình bị liên lụy, sau này cùng nhau lụi bại cùng nhau chết chìm sao?

Cho nên chỉ có chuyện chủ động nhắc đến chia nhà này thôi.

Nhưng giống như Lý Thành Dương nói, chuyện cấp bách trước mắt vẫn phải làm rõ nguyên nhân cái chết chân chính của quả phụ Vương, sự việc vẫn chưa đến mức độ không thể cứu vãn được.

Lý Thanh Lê đứng ở một bên thấy bọn họ đều im lặng không nói, mới giậm chân: “Anh cả, anh năm bọn họ đều nói rồi, sao không ai hỏi em chứ?”

Bà Điêu mãi mãi là người chiều Lý Thanh Lê nhất, bản mặt dài thượt trong nháy mắt như băng tuyết tan sạch: “Đầu óc của Tiểu Lục nhà chúng ta thông minh, Tiểu Lục, con muốn nói gì?”

Lý Thanh Lê chen mông ngồi với Lý Đại Bảo, túm lấy bà Điêu bắt đầu kể khổ: “Mẹ, hôm nay Ngưu Phương đó lại cầm nửa cái kéo định đâm lén con! Nếu không phải có Phó Bạch ra tay thì con đã bị đâm lủng người rồi! Ngưu Phương quá xấu, mẹ, mẹ phải đòi lại công bằng cho con!”

Không chỉ bà Điêu mà những người khác cũng sợ hết hồn, tuy rằng tối hai nhà cầm công cụ đều rất lợi hại, nhưng suy cho cùng đều là người nhà họ Lý, thật ra mọi người cũng hiểu rõ trong lòng nhưng không nói ra, sẽ không ai cố tình gây ra án mạng, càng không hèn hạ đến mức liên lụy một cô gái trẻ, vậy mà Ngưu Phương cũng ra tay được sao?

Xem ra người nhà quả phụ Vương thật sự hận gia đình bọn họ.

Chỉ là rốt cuộc chuyện này cũng xảy ra khi hai nhà đánh nhau, không sao thì không tiện truy cứu nữa, lại nói bây giờ mối quan hệ của hai nhà đang lúc căng thẳng nhất, không tiện động vũ khí tiếp, bà Điêu chỉ có thể an ủi cô: “Sau này chúng ta tìm cô ta tính sổ sau! Bây giờ chúng ta phải quản chuyện của anh ba chị ba con trước đã.”

Lý Thanh Lê liếc nhìn hai vợ chồng anh ba Lý qua khóe mắt: “Lúc đầu em đã nói với chị ba thế nào, cái miệng xấu xa này của chị làm liên lụy mình cũng thôi đi, cũng đừng hại cả gia đình này, kết quả bây giờ thì sao? Anh ba rõ ràng biết vợ mình có tính cách gì cũng không thèm quản, hai người đúng là đáng đời! Hai người muốn chia thì chia, không cho một bài học khó quên thì hai người không biết đau!”

Tất cả mọi người đều hát vai mặt đỏ, vậy cô tới hát vai mặt trắng vậy, bằng không hai vợ chồng anh ba chị ba thật sự nghĩ họa mình gây ra không đủ nghiêm trọng!

Bình Luận (0)
Comment