Chương 169: Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì
Những lời này của Lý Thanh Lê nói khó nghe nhưng lại không ai nói hộ hai vợ chồng anh ba Lý, vì trong lòng mọi người ít nhiều vẫn có chút oán giận, chỉ là vướng quan hệ anh em nên không tiện nói mà thôi, đặc biệt là mấy chị em dâu, trong lòng oán khí ngút ngàn.
Anh ba Lý biết, trong lòng chị ba Lý cũng biết, hai vợ chồng nhanh mồm nhanh miệng biết, ăn nói nhất nhà họ Lý lần này không dám phản bác một chữ nào.
Bầu không khí trong lúc nhất thời rơi vào cục diện bế tắc, cuối cùng vẫn là ông Lý ra mặt nói chuyện.
“Ngày mai, mấy anh em, mấy chị em dâu các con đều đừng đi làm nữa, mà đi chung với Thành Dương tới đại đội hỏi cho kỹ càng, nói không chừng có người từng nhìn thấy quả phụ Vương.”
Vì tối qua cả gia đình đánh nhau tốn sức quá, mọi người lại thảo luận đến rất muộn cho nên buổi tối đều ngủ rất say, ngay cả Lý Thành Dương từng làm lính cũng hoàn toàn ngủ say, chỉ là sáng sớm mới bốn giờ, bên ngoài vẫn còn tối đen mà cửa nhà họ Lý đã bị người đập vang rầm rầm.
Một dãy phòng dựa sát tường tây của nhà họ Lý từ bắc đến năm lần lượt là anh hai Lý, anh tư Lý, Lý Thành Dương. Lý Thành Dương cách cổng sân gần nhất, nghe thấy động tĩnh nhanh chóng mặc quần áo lên, mò trong bóng tối ra mở cửa.
Cửa vừa mới mở ra một khe hở đã có vài ánh đèn pin xuyên qua cửa, giọng nói gấp gáp của con trai cả Lý Chính Ba nhà Lý Thành Năng cùng truyền vào trong sân nhà họ Lý.
“Chú năm, đám người trí thức Ngưu nói trí thức Lương Lỗi và Đường Nhã mất tích rồi, cha cháu đã ra ngoài tìm, kêu cháu cũng mau kêu người tìm xung quanh! Nếu như đội sản xuất chúng ta có hai thanh niên trí thức xảy ra chuyện vậy cũng phiền phức lớn mất!”
Lý Thành Dương chỉ hai ba cái đã đóng xong cúc áo, vội hỏi: “Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Đám thanh niên trí thức nói thế nào?”
“Là như vậy ạ, trí thức Ngưu mới sáng đi nhà xí phát hiện ra đồ của Lương Lỗi đã mất hết, giống như chạy trốn ấy ạ. Sau đó nữ trí thức bên cạnh lại phát hiện ra chăn mềm của Đường Nhã cả đêm không động đậy, hỏi kỹ càng mới biết vậy mà từ chiều hôm qua đã không ai nhìn thấy Đường Nhã đâu. Chỉ là tối hôm qua các trí thức đều tới bên này xem hai nhà các chú đánh nhau, lúc về ký túc xá đã tối như hũ nút rồi, không ai để ý ký túc xá thiếu người hết. Cha cháu hỏi qua các thanh niên trí thức, bọn họ nói quan hệ giữa Lương Lỗi và Đường Nhã bình thường, cũng không có mâu thuẫn, không biết sao lại không thấy đâu hết.”
Lý Thành Dương đã mặc đồ xong xuôi, vẻ mặt lạnh lùng nghiêm túc, dứt khoát bảo: “Được, chú lập tức dẫn người đi tìm.”
Anh ta nâng mắt nhìn bầu trời tối đen, trong không khí có rất nhiều hơi nước, buổi sáng chắc chắn sẽ có một trận mưa to, còn không tìm được người cũng sẽ nguy hiểm!
Hôm qua là quả phụ Vương xảy ra chuyện, sáng nay lại có hai thanh niên trí thức mất tích, thật đúng là sóng này chưa tan sóng khác đã tới.
Nhà họ Lý ngoại trừ ông cụ Lý ra, những người khác nghe thấy động tĩnh cũng bò dậy khỏi giường, vừa nghe là chuyện liên quan đến hai mạng người, tất cả đều dậy hết, dứt khoát giúp cùng nhau đi tìm người.
Lý Thanh Lê vốn đầu óc còn đang hỗn loạn định về phòng ngủ bù, nhưng mới bước một chân vào trong phòng đã bị Lý Thành Dương túm cổ áo sau kéo lại, mạnh mẽ kéo ra ngoài gia nhập đại quân tìm người.
Tuy rằng người ở đội sản xuất nhiều nhưng đèn pin có hạn, bên ngoài trời vẫn chưa sáng, Lý Thanh Lê chỉ có thể tìm người phía sau Lý Thành Dương.
Lý Thành Dương tài cao mật lớn, anh ta biết Lý Thanh Lê biết rõ khu núi gần đây như lòng bàn tay, cho nên không nói hai lời, dẫn cô đi thẳng lên núi, cũng chính lúc này, cô mới biết tác dụng của mình, trong lòng thầm chửi chó.
Trên núi cũng không có dã thú cỡ lớn gì nhưng nhiều mộ đất, lại cứ nhất định phải lên núi lúc sáng sớm tối tăm mù mịt là sao? Đây là chuyện một mỹ nữ thanh xuân như cô nên chịu đựng sao? Cho dù lá gan của mình lớn nhưng trở về nằm mơ ác mộng bị dọa sợ thì phải làm sao? Trời còn tối như vậy, bản lĩnh nhận đường của cô đã suy giảm mạnh, dẫn cô lên núi có thể làm được gì?
Để không phải lên núi, Lý Thanh Lê thử giảng đạo lý, anh năm cô nói không lại được cô cho nên dứt khoát ngậm miệng, cô thử chạy trốn lại bị Lý Thành Dương hai bước túm lại, ba bước ném lên vai, khiêng cô bước đi thoăn thoắt lên núi…