Thập Niên 70 Cô Em Chồng Cực Phẩm (Dịch Full)

Chương 174 - Chương 174. Chân Tướng

Chương 174. Chân tướng Chương 174. Chân tướng

Chương 174: Chân tướng

Lý Thành Năng kêu mấy người cha ruột Lý Khánh Hậu của mình, bác ba Lý Khánh Sinh, chú tư là ông Lý, và chú họ Lý Khánh Mậu có bối phận cao ngồi ở đầu, thấy người tới đã đông đủ, cũng không dài dòng mà trực tiếp đứng ra ngoài chủ trì đại cục.

“Thời gian không còn sớm, rất nhiều đồng chí chúng ta đã tìm người cả một ngày đều đã mệt muốn chết rồi. Nói xong sớm thì về ngủ một giấc ngon sớm, không thể kéo dài đến sáng ngày mai, cho nên mọi người yên tĩnh một lúc, được không?”

Thấy trong nhà và sân yên lặng, anh ta mới mở miệng nói với Đường Nhã ngồi bên trái bàn vuông: “Trí thức Đường Nhã, cô thân là người nhìn thấy Lương Lỗi và mẹ Đại Lượng cãi nhau sáng hôm qua, cô hãy nói cho mọi người biết cụ thể sáng hôm qua đã xảy ra chuyện gì được không?”

Lý Thành Công đang ngồi đối diện với Đường Nhã nghe được lời này, mí mắt đã nhảy lên.

Đường Nhã từ trên núi xuống đi thẳng tới nhà Lý Thành Năng, quần áo rách trên người vẫn chưa thay, gương mặt tái nhợt và tiều tụy, môi cũng đã rách, nhưng cô ta vẫn mạnh mẽ xốc lại tinh thần.

“Sự việc là như vậy, sáng sớm hôm qua tôi đi đổ bô nước tiểu nhà xí ở trong rừng trúc, khi trở về lại nghe thấy tiếng cãi nhau, tôi quay đầu tùy tiện nhìn qua, sau đó trông thấy Lương Lỗi và quả phụ Vương cãi nhau. Mới sáng ngày ra ai muốn nhìn thấy người ta cãi nhau, cho nên tôi quay đầu đi ngay…”

Lý Thành Công dường như bắt được lỗ hổng trong lời nói của cô ta, nôn nóng giành lời bảo: “Cô chỉ nhìn thấy chị hai tôi cãi nhau với Lương Lỗi chứ không biết là Lương Lỗi cãi nhau với chị hai tôi trước hay là Trương Mỹ Quyên cãi nhau với chị hai tôi trước.”

Chị ba Lý quấn khăn trùm đầu che kín mặt ở một bên tức giận tiến lên: “Tôi… sau… nhá…”

Anh ba Lý kéo cô ta về, giúp chị ba Lý nói chuyện: “Vợ tao đã nói rõ ràng rồi còn gì, chị hai Vương và cô ấy cãi nhau xong đi lên cầu trúc tiến về phía nam, vậy còn không phải chắc chắn là đi tìm Lương Lỗi rồi sao? Lẽ nào chị ấy và Lương Lỗi cãi nhau xong về nhà nằm, sau đó lại đi vòng ra bên sông cãi nhau với vợ tao, sau đó lại nhảy sông?”

Mắt Lý Thành Công không chớp lấy một lần, cứng họng đáp: “Cũng không phải không có khả năng!”

Ánh mắt của mấy người đã biết chuyện xảy ra từ trước, bao gồm cả Lý Thanh Lê đều nhìn về phía của Lý Thành Công như đang nhìn một thăng mất não.

Đường Nhã cũng nhìn anh ta với vẻ mặt cạn lời: “Tôi còn chưa nói xong cơ mà. Sau đó tầm trưa hôm qua thi thể của quả phụ Vương bị phát hiện, lúc đó tôi cũng đi tới bên sông nhìn, thi thể đã hơi trương lên rồi, nhìn thế nào cũng không giống mới rớt xuống sông đúng không? Sau đó tôi nghĩ đến Lương Lỗi nhưng lúc đó tôi vẫn chưa liên tưởng cậu ta với tội phạm giết người, cho nên buổi chiều lúc đi làm tôi có tìm cậu ta, tôi chỉ định hỏi thử quả phụ Vương cãi nhau với cậu ta xong đã đi đâu, có phải trượt chân ngã xuống sông không, nếu anh ta có thể cung cấp tin tức hữu dụng vậy danh tiếng cũng sẽ dễ nghe hơn ở đại đội, cũng không bôi nhọ mặt mũi của thanh niên trí thức chúng tôi…”

Cô ta nuốt nước miếng: “Nhưng hay quá, tôi còn chưa nói xong sắc mặt của cậu ta đã thay đổi ngay tại trận, trông đáng sợ giống như ác quỷ vậy! Lúc đó khu đất ấy ngoại từ cậu ta và tôi ra cũng không có người khác. Cậu ta không hề giải thích một câu nào đã đuổi theo tôi, tôi không chạy lại cậu ta, rất nhanh đã bị cậu ta bắt được. Cậu ta sợ có người nghe được động tĩnh mới bịt miệng tôi kéo tôi lên núi, sau đó đánh ngất tôi. Nửa đường tôi lén tỉnh lại nhưng tôi biết liều mạng chắc chắn sẽ không đọ lại được cậu ta, nên chỉ có thể giả bộ ngất. Nhưng ngược lại cậu ta cũng hay lắm, trực tiếp kéo tôi tới bên vách núi ném xuống, nếu không phải tôi phản ứng nhanh rớt xuống một chỗ đất bằng bên dưới vách núi thì tôi chắc chắn đã ngã chết rồi!”

Cô ta ngẩng đầu nhìn về phía mọi người trong nhà: “Cậu ta đã muốn giết người diệt khẩu rồi còn chưa thể chứng minh được vấn đề hay sao? Nếu như cậu ta không chột dạ vậy tại sao cậu ta vừa nghe thấy tôi nói trông thấy cậu ta và quả phụ Vương cãi nhau đã thay đổi sắc mặt, muốn kéo tôi lên núi ném xuống? Sau đó về ký túc xá cuốn gói bỏ trốn? Tất cả những chuyện này vừa vặn chứng minh sự chột dạ của cậu ta! Chính cậu ta đã hại quả phụ Vương!”

Bình Luận (0)
Comment