Chương 175: Là cháu hại mẹ cháu rồi
Nghe xong những lời này của Đường Nhã, người có mặt ở đó chỉ cần có não đều biết đã xảy ra chuyện gì, chị ba Lý và quả phụ Vương cãi nhau là thật, nhưng mạng của quả phụ Vương tuyệt đối là do Lương Lỗi hại.
Lý Thanh Lê còn chưa kịp thưởng thức vẻ mặt của Lý Thành Công thì đã bị tiếng kêu khóc hối hận bi ai, giống như con thú nhỏ kêu gào vang lên phía sau người anh ta.
“Là cháu hại mẹ cháu rồi! Hu hu hu hu… mẹ ơi, con xin lỗi mẹ!”
Lý Thanh Lê quay đầu nhìn qua, chỉ thấy con trai của quả phụ Vương là Lý Chính Lượng hai tay che mặt, hai gối quỳ trên đất gào khóc.
Em gái cậu ta là Lý Chính Tuyết thấy anh trai khóc mới ôm anh mình, đôi mắt vốn đã sưng thành hạch đào lại chảy nước mắt đau lòng và tuyệt vọng, tiếng khóc càng ngày càng lớn, càng ngày càng điên cuồng, như thể muốn trút hết toàn bộ đau lòng, khổ sở, tuyệt vọng, tủi thân, sợ hãi từ lúc mẹ qua đời cho tới nay…
Toàn bộ người trong nhà chính đều yên tĩnh, chỉ còn tiếng khóc vô vọng của hai đứa trẻ mất mẹ.
Đợi khi hai anh em Lý Chính Lượng bình ổn tâm trạng lại, Lý Thanh Lê mới nhìn thấy những vết xanh tím trên mặt cậu ta, hình như đã bị người đánh.
Lý Thành Năng kéo Lý Chính Lượng tới, hỏi: “Đại Lượng, tại sao hôm qua mẹ cháu lại đi gặp Lương Lỗi? Có liên quan gì đến cháu?”
Lý Chính Lượng cúi đầu rất thấp, vẫn có hơi khó mở miệng: “Là cháu vô tình nhìn thấy Lương Lỗi chôn một quyển sách trong núi, cháu nghĩ chắc chắn anh ta lại không làm chuyện tốt gì đâu cho nên muốn cầm quyển sách đi tới công xã báo cáo anh ta, ai kêu anh ta lừa cô Lưu? Sau đó cháu mở quyển sách ra nhìn, đó là một bản chép tay, tên là [Trái tim thiếu nữ ] gì đó, trong đó toàn là mấy người nam người nữ… con người Lương Lỗi này quá kinh tởm! Ngày đó vận may của cháu thật sự không tốt, cầm sách trở về vừa vặn bị Lương Lỗi gặp phải, anh ta không những giành sách về mà còn đánh cháu một trận.”
“Cháu sợ người ta nhìn thấy vết thương trên mặt mình rất mất mặt, cho nên trời tối mới dám về nhà, mẹ cháu thấy cháu bị người đánh tức cả một đêm, sáng hôm sau ăn sáng xong cũng không đi làm mà đi tìm Lương Lỗi định nói lý. Sáng cháu và Tiểu Tuyết đi làm hết, buổi trưa không nhìn thấy mẹ mới tìm trong thôn, thẳng đến khi có người nói với hai đứa bọn cháu là… mẹ cháu đã xảy ra chuyện rồi…”
Nói đến đây, thiếu niên đã không thể nói tiếp được nữa, nghẹn ngào suýt chút nữa lại khóc thành tiếng.
Mọi người nghe xong tiền căn hậu quả, không ai là không thổn thức, vốn chỉ là một chuyển nhỏ thôi, lại đến mức gây ra mạng người, còn hại hai đứa trẻ mất mẹ, vận mệnh trêu người thật!
Một đường xuống núi này Lý Thanh Lê đã biết toàn bộ quá trình xảy ra của sự việc, khi ấy cô vẫn luôn nghĩ nếu hai anh em Lý Chính Lượng biết mẹ mình mới sáng sớm ra ngoài là tìm Lương Lỗi, vậy tại sao bọn trẻ không chủ động nói rõ tình hình, như vậy chị ba mình cũng không phải người tình nghi duy nhất, cũng sẽ không có mấy chuyện vớ vẩn như không có chứng cứ vẫn bị vu oan thành hung thủ, cũng không có tiếp đó hai nhà đánh nhau.
Nhưng sau đó cô cũng hiểu ra, tối qua đánh nhau tại sao hai anh em Lý Chính Lượng không có mặt ở đó? Bọn trẻ không muốn tận tay báo thù cho mẹ mình sao? Cũng không phải, vì hiện giờ bọn trẻ không cha không mẹ, số phận đã nằm trong tay người khác, đám người Lý Thành Công không cho bọn trẻ xuất hiện thì bọn trẻ sẽ không xuất hiện.
Mà lúc này, anh ba chị ba đều không mở mồm chất vấn, cô càng không đi làm khó hai đứa trẻ đáng thương.
Trẻ con có thể miễn trừ nhưng đối với người trưởng thành, Lý Thanh Lê lại không tốt tính đến vậy.
Cô cố tình hỏi Lý Thành Năng: “Anh ba, tối hôm qua anh đã nói nếu như sự việc chứng minh chị ba em là người vô tội, vậy phải thế nào nhỉ?”
Lý Thành Năng chắp hai tay sau lưng, ánh mắt lạnh lùng liếc qua bàn vuông, trầm giọng bảo: “Người phạm lỗi hiển nhiên phải xin lỗi!”
“Thành Công, mẹ Đại Lượng ngoài ý muốn qua đời khiến người đau lòng, nhưng tối qua tôi đã nhiều lần nói với cậu rồi, trước khi tra rõ sự việc các cậu đừng kích động trước, tạm thời nhẫn nhịn, nhưng cậu cứ cố tình dẫn cả gia đình tới nhà chú tư làm loạn. Chúng ta là người trong tộc, nói đến cũng còn không phải là làm mất mặt nhà họ Lý chúng ta hay sao? Bây giờ sự việc đã rõ ràng, chúng ta là nam tử hán đại trượng phu, có sai thì nhận, bây giờ xin lỗi cả nhà chú tư một câu rồi chúng ta vẫn là một gia đình.”