Thập Niên 70 Cô Em Chồng Cực Phẩm (Dịch Full)

Chương 176 - Chương 176. Một Cây Bút Không Viết Ra Được Hai Chữ Lý

Chương 176. Một cây bút không viết ra được hai chữ Lý Chương 176. Một cây bút không viết ra được hai chữ Lý

Chương 176: Một cây bút không viết ra được hai chữ Lý

Sắc mặt của Lý Thành Công rất khó coi, còn khó coi hơn lúc đánh nhau thua hôm qua, hai tay siết chặt ngồi ở đó, thật lâu vẫn không có phản ứng.

Đám người Lý Thanh Lê cũng không gấp, khoanh tay nhìn bọn họ với vẻ dù bận vẫn ung dung như vậy, xem anh ta có thể kiên trì được bao nhiêu?

Lý Khánh Mậu nôn nóng đến mức cả người quay trái quay phải, cuối cùng vẫn sáp tới gần Lý Khánh Hậu ở bên cạnh, nói: “Anh cả, chúng ta là người một nhà, có mâu thuẫn chúng ta nói riêng với nhau không phải là được rồi sao? Có đúng không? Không nhất thiết phải khó xử như vậy!”

Lý Khánh Sinh cũng phụ họa, nhỏ giọng bảo: “Đúng đó anh cả, chuyện này ngược lại sẽ khiến người ngoài chê cười chúng ta!”

Lý Khánh Hậu nâng mí mắt, khóe mắt liếc về phía đám người ông Lý, đáp với vẻ không mặn không nhạt: “Đây là chuyện nhà chú tư, chú hỏi ông ấy chứ?”

Lý Khánh Mậu lập tức chuyển hướng, hơi khom người nói chuyện vô cùng khách sáo với ông Lý: “Khánh Sơn, một cây bút không viết ra được hai chữ Lý, hai chúng ta tuổi tác tương đương, đều là từ nhỏ cởi chuồng lớn lên cùng nhau, chú xem…”

Ông Lý nhìn về phía bà Điêu đứng bên cạnh theo bản năng: “Bà nó…”

Bà Điêu nhìn về phía Lý Thanh Lê: “Tiểu Lục, con nói xem…”

Lý Thanh Lê lại quay đầu nhìn hai vợ chồng anh ba Lý: “Anh ba, chị ba, anh chị nói thế nào?”

Những người khác nhìn thấy chính là Lý Khánh Mậu nhìn ông Lý, ông Lý nhìn về phía bà Điêu, bà Điêu nhìn Lý Thanh Lê, Lý Thanh Lê lại hỏi hai vợ chồng anh ba Lý… trò gì thế này?

Anh ba Lý vốn còn giả bộ vô cùng oan ức bây giờ cuối cùng cũng có được cơ hội, kích động đến mức mặt đỏ tía tai, kéo chị ba Lý đứng lên lòng đầy căm phẫn, nói: “Bác ba, chúng ta là người nhà họ Lý, hôm nay bác ở đây, nhất định phải làm chủ cho vợ cháu!”

Nói xong anh ta kéo khăn trùm đầu trên đầu chị ba Lý xuống, hình tượng đầu heo mặt mũi bầm dập của chị ba Lý bại lộ trước mắt mọi người một cách đầy bất ngờ như vậy.

Trong nhà chính tiếng hô lên kinh hãi và tiếng bàn luận lập tức nhiều lên, người bên ngoài nghe thấy âm thanh cũng liều mạng chen đầu vào, sau đó bọn họ nhìn thấy gì thế này? Nhìn thấy một người gương mặt chỗ này sưng một vết, chỗ kia lồi một cục, miệng đã sưng như miệng cá, tổng thể xem chừng khá giống con cóc thành tinh, toàn bộ gương mặt lồi lõm không bằng phẳng, như thể mọc bướu thịt vậy.

Rất nhiều người ra sức chen vào là để xem náo nhiệt chứ không phải muốn nhìn thấy cóc thành tinh, lần này buổi tối nằm mơ cũng có nội dung rồi, toàn là cóc thành tinh vui vẻ chạy đầy đất.

Lý Khánh Mậu không chuẩn bị tâm lý, tối trời rồi bất thình lình nhìn thấy gương mặt này của chị ba Lý cũng sợ đến mức bản mặt già vặn vẹo.

Anh ba Lý rất nhanh đã quấn lại khăn cho chị ba Lý, dường như rất hài lòng với phản ứng của người xung quanh, tâm trạng rất giận dữ: “Bác ba, chính là tối qua ba người ở nhà các bác lén lút chạy tới đối phó với một mình vợ cháu, nhìn vợ cháu bị đánh xem? Còn ra hình người không? Cháu là chồng cô ấy, nếu như chuyện này cháu không thể đòi lại công bằng cho cô ấy vậy cháu còn tính là đàn ông cái mẹ gì nữa!”

Anh ta càng nói tâm tình càng kích động, đập một phát xuống bàn vuông, mặt đỏ tía tai chỉ vào Lý Thành Công, nói: “Hoặc là bây giờ nó xin lỗi vợ cháu và đền tiền, hoặc là các bác đánh vợ cháu thế nào thì bây giờ cháu đánh lại như thế! Chỉ có hai cách, những cách khác cháu đều không chấp nhận!”

Lý Khánh Sinh còn muốn thương lượng một chút, kéo cánh tay anh ba Lý: “Thành Cát, người trẻ tuổi đừng kích động như thế…”

Anh ba Lý rút cánh tay về một cách không hề khách sáo: “Bác ba, bác còn nói nữa cháu sẽ nghĩ bác nhận tiền của nhà người ta rồi đấy.”

Hai tay Lý Khánh Sinh giơ lên làm bộ đầu hàng: “Được, không chọc được các cháu bác còn không trốn được sao?”

Lý Thành Công vốn cũng chưa biết phải làm sao, bây giờ vừa nghe anh ba Lý muốn đánh mình lập tức gân cổ lên chọi lại: “Đòi tiền không có nhưng đòi mạng thì có một đây, đánh thì đánh!”

Anh ta vừa dứt lời, anh ba Lý đã lao tới vung quyền chào hỏi mặt anh ta, lần này anh ba Lý dồn hết sức mình muốn cho anh ta biết tay, cộng thêm đang lúc giận dữ, đánh chỉ có dùng sức hơn cả bình thường, mới hai quyền mà Lý Thành Công đã quay sang bên phun máu, trong đó có hai cái răng mang theo máu.

Bình Luận (0)
Comment