Thập Niên 70 Cô Em Chồng Cực Phẩm (Dịch Full)

Chương 205 - Chương 205. Cháu Hỏi Chuyện Này Làm Gì

Chương 205. Cháu hỏi chuyện này làm gì Chương 205. Cháu hỏi chuyện này làm gì

Chương 205: Cháu hỏi chuyện này làm gì

Sau bữa cơm tối, Lý Thanh Lê giúp thu dọn bát đũa, Lý Đại Nha mang theo nụ cười sáp tới: “Cô út, khi nào thì cô hồi âm thư của cán sự Đỗ vậy ạ?”

Lý Thanh Lê khó hiểu hỏi: “Cháu hỏi chuyện này làm gì?”

“Ồ, ngày mai chị Nghênh Xuân muốn vào huyện, nếu như cô viết xong rồi có thể nhờ chị ấy mang hộ giúp cô.”

Nhắc tới Triệu Nghênh Xuân, Lý Thanh Lê lại nhớ tới người ta còn nhớ thương Phó Bạch, lập tức cảm thấy có hơi phản cảm.

“Cô không cần họ Triệu người ta giúp đỡ, hừ!” Lý Thanh Lê ngẩng cao cổ đi ra.

Lý Đại Nha: “…” Cô út của mình vẫn khó đối phó như xưa.

Tối đấy, ký túc xá thanh niên trí thức tối đen như mực, chỉ có trên giường Phó Bạch là còn ánh đèn pin sáng.

Ngưu Kiến Quốc trở mình, híp mắt nhìn một lúc rồi hỏi: “Lão Phó, sao cậu cầm sách nửa ngày rồi vẫn chưa lật trang, không có tiếng lật sách của cậu tôi ngủ không ngon.”

Ánh đèn pin mờ ảo phác họa đường nét gương mặt góc cạnh rõ ràng của Phó Bạch, cũng vẽ ra cả nụ cười như mưa thuận gió hòa bên môi anh.

“Chưa đọc xong sao lật được?”

“Ế, trang đó rất tối nghĩa khó hiểu sao?”

Phó Bạch gấp sách lại ném qua một bên: “Không phải, chỉ là trong đầu chứa chuyện khiến người vui vẻ, có đọc sách nữa vẫn cảm thấy hơi buồn chán và tẻ nhạt thôi.”

Ngưu Kiến Quốc nghển cổ, hỏi: “Chuyện gì mới có thể khiến cậu vui vẻ như thế?”

“Ngủ đi.”

Ngưu Kiến Quốc: “…” Cậu ngủ rồi tôi cũng không ngủ được, người này thật thiếu đạo đức!

Sáng hôm sau nhà họ Lý đang ăn cơm sáng đột nhiên mẹ ruột của chị hai Lý xuất hiện trong sân nhà họ Lý, vào nhà chính chào hỏi bà Điêu và ông Lý, sau đó dẫn chị hai Lý ra ngoài.

“Tiểu Yến, con mau về với mẹ!”

Anh hai Lý vội vàng đặt bát đũa chạy theo ra ngoài: “Mẹ, sao thế ạ? Trong bụng Tiểu Yến đang mang thai cũng phải để ý một chút.”

Mẹ Phùng gầy gò khô đét mang vẻ mặt gấp gáp: “Thành Dũng, con mau tìm nhà anh họ con mượn con lừa, chân mẹ sắp không còn sức nữa rồi.”

Chị hai Lý vừa ôm cái bụng vẫn chưa nhô ra, vừa hỏi: “Mẹ, rốt cuộc sao thế ạ?”

Mẹ Phùng thở hắt một hơi, vỗ đùi một cái: “Ôi giời ơi, đứa trẻ trong bụng em dâu con mất rồi, trong lòng nó buồn bã đang ở nhà làm loạn kia kìa! Quan hệ giữa con với Thúy Linh tốt, về nhà với mẹ khuyên nó đi, kêu nó đừng dày vò làm hại cơ thể!”

Vừa nghe là chuyện lớn như vậy, chị hai Lý cũng mặc kệ cái khác, vội kêu anh hai Lý đi tới đại đội mượn xe lừa, cơm của mình còn chưa ăn xong đã đi cùng mẹ Phùng ra ngoài.

Anh hai Lý đưa mẹ Phùng và chị hai Lý về nhà mẹ đẻ rồi mình trở về đi làm.

Chỉ trong nháy mắt đã qua hai ngày, đứa em trai duy nhất của chị hai Lý là Phùng Tuấn và anh em họ đưa chị hai Lý về nhà, thế nhưng lần này lại là dùng ván cửa đưa về.

Người nhà họ Lý thấy chị hai Lý mặt mày tái nhợt nằm trên ván cửa, bộ dáng không có tinh thần gì cả cũng sợ hết hồn, đặc biệt là anh hai Lý, bình thường là con người rắn rỏi nhưng bây giờ cũng suýt chút nữa nhũn chân, cũng may được anh ba Lý đỡ một phen.

“Mẹ Nhị Nha, cô về nhà mẹ đẻ mới hai ngày sao lại thành ra thế này hả? “Ánh mắt của bà Điêu như có như không liếc qua hai người Phùng Tuấn.

Sắc mặt của Phùng Tuấn có hơi do dự.

Chị hai Lý giơ tay từ trong chăn ra để lộ một tờ giấy, anh hai Lý nhận qua xem, lần này chân thật sự nhũn rồi, mọi người ba chân bốn cẳng vội đỡ anh ta dậy.

Bà Điêu giật tờ giấy khỏi tay anh hai Lý, nhét cho anh ba Lý: “Thằng ba, trên đó viết gì?”

Bản thân bà Điêu không biết chữ, viết thư gì đó toàn là anh ba Lý làm hộ.

Anh ba Lý đọc nhanh như gió, miệng cũng hoạt động theo: “Là bản báo cáo của bệnh viện nói chị hai có dấu hiệu của triệu chứng sinh non, kêu chị ấy nằm nghỉ và uống thuốc bảo vệ thai, xem có thể giữ được không.”

Bà Điêu thở phào nhẹ nhõm, vội vàng gọi đám người anh cả Lý: “Mau đưa mẹ Nhị Nha về phòng, bên ngoài lạnh.”

Bà ta giơ tay đánh một cái rất mạnh vào lưng anh hai Lý: “Nhìn mày sợ thành ra thế nào rồi, mày suýt làm mẹ sợ chết rồi đây này, không phải đứa con vẫn còn hay sao, mẹ còn tưởng… bỏ đi, không nói mấy lời xúi quẩy đó, mày mau đi hỏi em vợ mày xem bệnh viện nói cụ thể thế nào đi?”

Lý Thanh Lê theo đám người bà Điêu vào phòng, nghe thấy Phùng Tuấn vặn xoắn ngón tay nói chuyện với anh hai Lý.

Bình Luận (0)
Comment