Chương 208: Em chỉ thuận miệng nói
Buổi chiều Lý Thanh Lê mới tan làm trở về, tay còn chưa kịp rửa thì người đã bị Lý Thành Dương xách vào trong phòng, cửa lớn cũng đóng lại.
“Anh năm, nếu như em có thể đánh lại anh thì anh đã sớm là một đống tương thịt rồi anh biết không hả?” Lý Thanh Lê gạt tay Lý Thành Dương ra.
Lý Thành Dương lại hoàn toàn không để ý đến cô, nghiêm túc nói: “Em gái, lần trước em nói ở huyện chúng ta sẽ xuất hiện một băng cướp, mà nhóm người này ở trong công xã chúng ta đúng không?”
Lý Thanh Lê nhướn nhẹ mày, nhe răng cười giả lả: “Trùng hợp như vậy hả, em chỉ thuận miệng nói lung tung thôi, anh tuyệt đối đừng coi là thật, em đi rửa tay đây.”
Lý Thành Dương không hề tốn sức một chút nào đã kéo được Lý Thanh Lê về, hai tay chống nạnh, nôn nóng lại trịnh trọng bảo: “Lý Thanh Lê, đây là một chuyện rất nghiêm túc, chuyện này có liên quan đến tài sản của nhân dân huyện và sự an toàn của người dân, em mau nói hết toàn bộ chuyện mà em biết cho anh, không cho phép bỏ qua một chữ nào!”
Lý Thanh Lê khoanh tay, bộ dáng dù bận vẫn ung dung: “Anh năm, anh biết trong quyển tiểu thuyết [Tình yêu ngọt ngào năm bảy mươi] này em là một cực phẩm cộng thêm nhân vật phản diện không? Cho dù anh là anh năm của em nhưng cầu người cũng phải có thái độ cầu người, lần trước anh vì Tô Nhân đã mắng em không hiểu chuyện, em còn chưa hết giận đâu!”
Cả người Lý Thành Dương run bắn một cái, [Tình yêu ngọt ngào năm bảy mươi]? Cái mẹ gì đây?
Im lặng được một lúc, anh ta nói với giọng có hơi gian nan: “Lần trước nói em là anh trai không đúng, anh xin lỗi em, được chưa? Em mau nói cho anh biết băng cướp đó là sao đi?”
Tuy rằng anh ta cảm thấy quyển tiểu thuyết gì đó mà em gái nói chỉ là một đống cứt, có chết anh ta cũng chẳng tin, nhưng hiện thực vả mặt lại nhanh như vậy đấy, mới chưa qua bao lâu trong huyện thật sự đã xuất hiện một nhóm cướp, thật ra trước đó bọn họ cũng gây án rồi, chẳng qua lúc đó trộm tiền ít, bên trên cho là hành động cá nhân, thẳng đến gần đây trong huyện xuất hiện rất nhiều vụ trộm cắp lớn, bên trên mới phát giác, đây chắc chắn là một nhóm cướp có tổ chức làm ra, tác chiến đơn lẻ tuyệt đối không thể làm được!
Hiện tại công xã đã ra chỉ thị, thân là chủ nhiệm trị an anh ta không những phải đảm bảo các xã viên và tài sản ở ba đội sản xuất đều an toàn, mà còn phải đi hỏi trong đội sản xuất, hỗ trợ bên trên bắt đám người này nhanh nhất có thể!
Anh ta muốn bắt đám người này không phải vì tham phần công lao này, mà chỉ là bắt càng muộn thì đám người bị hại sẽ càng nhiều, anh ta nhất định phải nhanh chóng bắt được bọn chúng!
Nếu như lần này anh ta thật sự có thể bắt được đám người này dựa theo những gì em gái đã nói, vậy anh ta thật sự tin quyển tiểu thuyết chó má đó thật sự là thật.
Lý Thanh Lê buông tay, trên mặt cuối cùng cũng hiện ra ý cười, đương nhiên cô sẽ nói, cô không nói còn đợi Tô Nhân nói chắc? Vậy không phải anh năm lại nhận ân tình của cô ta sao? Không phải Tô Nhân vừa mượn được cớ tiếp cận anh năm, vừa có thể chen chân vào giữa anh năm và Đường Nhã hay sao?
Cô không muốn một bà chị dâu như Tô Nhân!
Vì thế Lý Thanh Lê nói lại toàn bộ không bỏ sót thứ gì những chuyện được viết trong sách cho Lý Thành Dương nghe.
Lý Thành Dương nghe xong ngồi lên ghế suy nghĩ một lúc, trong lòng dường như đã có tính toán, vẻ mặt trông cũng nhẹ nhõm hơn không ít, hơn nữa còn có tâm trạng nói chuyện với Lý Thanh Lê.
“Tối qua Tiểu Nhã đã nói chuyện nhà cô ấy cho anh, lần trước em nói có lẽ đều đúng hết.”
Lý Thanh Lê cũng ngồi xuống bên giường, ngón tay ra dấu: “Cho nên bây giờ anh năm nợ em hai nhân tình rồi đấy nhé.”
Lý Thành Dương nhếch miệng cười: “Rận nhiều không ngứa, nợ nhiều không lo, coi như anh năm nợ em thêm một lần, sau này em nhàn rỗi đi tìm Tiểu Nhã nói chuyện đi, tính cách của cô ấy chậm chạp, không có bạn bè.”
Lý Thanh Lê “chậc” một tiếng: “Chẳng trách trong tiểu thuyết nói anh là một tên thê nô, lúc này mới qua bao lâu thôi đã quan tâm người ta có bạn hay không rồi?”
Lý Thành Dương im lặng, đáp: “Từ nhỏ đến lớn cô ấy cũng không dễ dàng…”
Lý Thanh Lê lại “chậc” một tiếng, đây là đau lòng rồi chứ gì, xem ra anh năm đối với Đường Nhã là thật lòng, Tô Nhân đã định trước sẽ vô duyên với anh năm rồi!
Thật con mẹ nó sảng khoái!