Thập Niên 70 Cô Em Chồng Cực Phẩm (Dịch Full)

Chương 220 - Chương 220. Đường Ai Người Nấy Đi

Chương 220. Đường ai người nấy đi Chương 220. Đường ai người nấy đi

Chương 220: Đường ai người nấy đi

Giọng nói của anh hai Lý giống như ngâm trong nước, lạnh lùng vô tình: “Mang thai con vất vả đúng không? Tôi không phải con người đúng không? Vậy được, ngày mai chúng ta tới bệnh viện phá đứa trẻ, rồi lại ly hôn luôn! Từ nay về sau tôi với cô chia đôi con đường, đường ai người nấy đi.”

“Cái gì?” Chị Hai Lý hét một tiếng chói tai xuyên màn đêm, truyền đi rất xa.

“Lý Thành Dũng, có phải anh có người khác ở bên ngoài rồi đúng không? Vậy mà anh còn kêu tôi phá thai, anh là đồ súc sinh lương tâm bị chó cắn!”

“Phùng Yến, lời này nên là tôi nói với cô mới đúng, cô có lương tâm sao? Cô có lương tâm sẽ nói với mẹ và anh em mình cùng nhau lừa tiền của nhà tôi? Sẽ lấy đứa con trong bụng ra làm bình phong? Phùng Yến… Lý Thành Dũng tôi thật sự mù mắt mới nhìn trúng loại người như cô!”

Chị hai Lý như con gà trống bị người bóp cổ, trong nháy mắt không còn âm thanh.

Trong căn phòng tối tăm, tiếng hít thở nặng nề của anh hai Lý phát ra rõ ràng.

“Biết vừa rồi tôi đi làm gì không? Tôi không những đòi tiền về mà tôi còn tới nhà mẹ đẻ cô đánh anh em cô và bà mẹ của cô một trận đấy! Trước đây cô lén lút trợ cấp cho bọn họ bao nhiêu tôi không biết, nhưng lần này trực tiếp lừa đến nhà tôi rồi, coi Lý Thành Dũng tôi thành con khỉ mà chơi đùa đúng không? Bọn họ là cái thá gì? Phi!” Anh hai Lý dùng sức nhổ một ngụm nước bọt.

Chị hai Lý lăn một cái bò dậy khỏi giường, lớn tiếng chất vấn: “Lý lão nhị, anh mau nói, anh đã đánh em trai tôi và mẹ tôi thành thế nào rồi hả? Nếu như mẹ tôi và em tôi có mệnh hệ gì, tôi… tôi sẽ liều mạng với anh!”

Anh hai Lý lạnh lùng đáp: “Phùng Yến, nếu không phải cô đang mang thai một đứa trẻ thì ngay cả cô tôi cũng đánh luôn! Nghĩ tôi là người tốt tính đúng không?”

Lý Thanh Lê ở một bên nhìn cũng không còn gì để nói, anh hai Lý quả thật không thể tính là người có tính cách tốt trong năm anh trai, nhưng bình thường đối xử với chị hai Lý vẫn không tồi, xem ra hôm nay là tức giận thật rồi.

Rõ ràng chị hai Lý cũng không thể chấp nhận được thái độ của anh hai Lý đối với mình, vậy mà lại trực tiếp xụi lơ dưới đất, gân cổ lên gào khóc.

“Lý Thành Dũng, anh là đồ không có lương tâm! Anh giống cả gia đình nhà anh, máu lạnh nịnh bợ, chỉ biết tiền tiền tiền! Sao anh không hỏi tại sao tôi lại cho nhà mẹ đẻ một trăm đồng tiền! Tôi đều là vì sinh cho anh một đứa con trai hết còn gì! Vậy mà anh lại đối xử với tôi như thế… Hu hu…”

Đám người Lý Thanh Lê đồng thời nghi ngờ, một trăm đồng tiền có liên quan quái gì đến sinh con trai?

Anh hai Lý nói chuyện còn vô tình hơn bọn họ tưởng tượng: “Cô lấy mấy lời này ra lừa quỷ đi!”

“Tôi không lừa anh! Mẹ tôi nói là vì tôi sờ bụng Thúy Linh nên con trai trong bụng cô ấy mới mất, vì bây giờ con trai cô ấy chạy vào bụng tôi rồi! Chúng ta nợ Thúy Linh một đứa con trai, bồi thường bọn họ một trăm đồng là quá đáng sao?”

Lý Thanh Lê không nhịn được nữa, trực tiếp “phụt” một tiếng bật cười: “Chị hai, chị nghiêm túc đấy hả?”

Bà Điêu cũng hô lên một cách kinh ngạc, nói mà không hề lưu tình chút nào: “Xong rồi, thằng hai, đầu óc của vợ mày thật sự có bệnh rồi! Con trong bụng còn có thể nhường tới nhường lui được nữa sao? Bà đây sống nhiều tuổi như vậy rồi thật sự vẫn là lần đầu tiên nghe được đấy. Nếu như bị người bên ngoài nghe được còn không phải sẽ báo cáo nhà chúng ta mê tín phong kiến hay sao?”

“Phùng Yến ơi là Phùng Yến, trước đây cô ít nói tôi còn tưởng cô là một người thành thật, nhưng hóa ra tôi nhìn lầm rồi, cô là biết mình không thể mở miệng, vì vừa mở miệng đã lộ ra sự thật đầu óc cô có vấn đề!”

Anh hai Lý cũng cười, là cười lạnh: “Phùng Yến, cô xem lời cô nói là tiếng người sao? Con của Lý Thành Dũng tôi lại dính ánh sáng của Phùng Tuấn em trai cô? Theo như cô nói vậy đứa trẻ sinh ra là tôi giúp anh em cô nuôi con à? Vậy sao cậu ta không trả tiền cho tôi?”

Nói xong, anh ta không đợi Phùng Yến giảo biện nữa, sắc mặt đột nhiên thay đổi: “Phùng Yến, lão tử không lãng phí thời gian đôi co với cô nữa! Lão tử cho cô hai con đường, một là phá thai rồi chúng ta trực tiếp ly hôn, không phí lời nhiều như vậy nữa! Hai là cô cắt đứt với nhà mẹ đẻ của cô ngay và quỳ xuống xin lỗi cha mẹ tôi, sau này sống thật yên phận, chúng ta có thể tiếp tục chung sống, bằng không sớm tản! Tự cô chọn đi!”

Nói chuyện xong, anh hai Lý rời khỏi phòng, tông mạnh cửa đi ra, chấn rung một tầng bụi đất.

Bình Luận (0)
Comment