Thập Niên 70 Cô Em Chồng Cực Phẩm (Dịch Full)

Chương 225 - Chương 225. Hào Quang Nữ Chính Lợi Hại Thật

Chương 225. Hào quang nữ chính lợi hại thật Chương 225. Hào quang nữ chính lợi hại thật

Chương 225: Hào quang nữ chính lợi hại thật

Phần lớn có mặt ở đây đều nghĩ như thế, cho nên ngay khi ba cha con Tô Toàn Phúc kéo Tô Nhân đi cũng không có người nào đi lên ngăn cản, một là đây là chuyện nhà người ta, hai là ba cha con người ta dùng thủ đoạn cưỡng chế cũng là vì tốt cho Tô Nhân, cũng không thể thật sự mặc kệ cô ta cả đời không về nhà được đúng không?

Ở nơi này chỉ sợ có mỗi mình Lý Thanh Lê là người duy nhất hiểu nỗi khủng hoảng của Tô Nhân, không thể không nói, cô thật sự bắt đầu thấy có chút thương cảm Tô Nhân. Trong tiểu thuyết cả gia đình cô ta là một gia đình cực phẩm sánh ngang với nhà họ Lý bọn họ. Cha mẹ cực kỳ thiên vị, một anh trai và một em trai cũng không phải cái thứ gì tốt, từ nhỏ đến lớn đều hút máu cô ta, chỉ hận không thể hút khô cô ta, ngay cả xương và thịt vụn cũng phải nuốt hết vào bụng!

Nhưng sự thương cảm này cũng chỉ lướt qua trong nháy mắt, Lý Thanh Lê cũng không muốn giẫm chân vào vũng nước đục nhà họ Tô này, đến khi ấy không được lợi gì còn rước phải một thân hôi thối, còn nữa bây giờ cô không bỏ đá xuống giếng đã là tốt lắm rồi! Đổi lại là trước kia, chỉ sợ cô đã vỗ tay khen hay.

Cho nên mọi người chỉ trơ mắt nhìn Tô Nhân giãy dụa điên cuồng bị ba cha con Tô Toàn Phúc kéo đi.

Tô Nhân bị kéo lên cầu đá, lúc này Lý Thành Dương dẫn người từ phía cổng thôn đi tới, nhìn thấy tình thế này cũng sững sờ, anh ta thấy phía sau là các xã viên làm thinh, lại nhìn Tô Nhân với vẻ mặt tức giận và tuyệt vọng, không hiểu đầu đuôi thế nào.

Lý Thanh Lê nhìn thấy anh năm mình ra mặt, khóe mắt lại giật một cái, có lầm gì không, trong tiểu thuyết ở đoạn tình tiết này cũng là anh năm cô ra trận mới giảng hòa được, bây giờ cốt truyện đã tan nát thành ra thế này rồi, vậy mà anh năm vẫn xuất hiện?

Hào quang nữ chính lợi hại thật!

Quả nhiên, tn ra sức lắc đầu với Lý Thành Dương, khóc lóc kêu một câu “cứu em,” Lý Thành Dương không do dự cho lắm, dẫn người xông lên giành được Tô Nhân khỏi tay người nhà họ Tô.

Các xã viên mồm năm miệng mười giải thích tình hình với Lý Thành Dương, kêu anh ta đừng quản chuyện của Tô Nhân, đây là chuyện nhà người ta.

Lý Thành Dương lại nói: “Ba vị đồng chí này, cho dù các ngươi là cha và anh em của Tô Nhân cũng không có quyền hạn chế tự do của bản thân cô ấy. Đây là đội sản xuất chúng tôi, các người tới đây phải tuân thủ quy tắc của đội sản xuất, các người phải tìm đại đội trưởng của chúng tôi trước, rồi lại lên ban thanh niên trí thức trên huyện, còn phải vòng qua mấy nơi quan hệ lương dầu này nữa, như vậy trí thức Tô Nhân mới có thể rời đi, đến lúc đó hiển nhiên tối sẽ không ngăn cản.”

Lý Thành Dương nói đúng lẽ hợp tình, hơn nữa bọn họ còn người đông thế mạnh, ba cha con Tô Toàn Phúc tuy rằng không phục nhưng cũng không có cách nào với anh ta, chỉ có thể chửi mát trong lòng rồi rời đi.

Đám người cũng tản đi.

Lý Thành Dương ở nhà Lý Thành Năng hơn nửa tiếng, sau đó một mình bước đến nơi yên tĩnh bên bờ sông, đột nhiên dừng bước chân lại.

“Ra ngoài đi, ở đây không có ai.”

Không lâu sau, Tô Nhân bước ra từ sau đống cỏ khô, đôi mắt đỏ hoe, nước mắt còn chưa khô, gương mặt trắng trẻo tôn lên đôi mắt màu hồng đào, trông vô cùng đáng thương.

Lý Thành Dương lại làm như không nhìn thấy, nói với vẻ mặt không có cảm xúc: “Lời cô muốn nói, hôm nay nói hết một lượt đi.”

Tô Nhân buồn bã đáp: “Tại sao hôm nay anh lại cứu em?”

Lý Thành Dương nói với vẻ mặt chính trực: “Trị an ở đội sản xuất thuộc quản lý của tôi, hôm nay đổi lại là bất cứ ai tôi đều sẽ làm như vậy, cho nên cô đừng nghĩ nhiều.”

Nghe thấy một câu cuối cùng, Tô Nhân cười thê lương: “Nghĩ quá nhiều sao? Anh kêu em đừng nghĩ quá nhiều? Anh cũng biết…”

Lý Thành Dương ngắt lời cô ta: “Biết cái gì? Biết kiếp trước tôi yêu thầm cô, vô cùng nghe lời cô, moi tim móc phổi, không rời không bỏ?”

Đôi mắt như hoa đào của Tô Nhân đột nhiên trừng to, trong con ngươi như thể có một trận động đất.

“Đúng, em gái tôi đã nói tất cả cho tôi rồi, có khả năng tôi biết còn nhiều hơn cô, nhưng đối với tôi mà nói chuyện chưa xảy ra là thứ không tồn tại, tôi đã có đối tượng, còn dây dưa với người khác chính là có vấn đề tác phong, mong cô đừng gây thêm phiền phức cho tôi nữa, được không?”

Bình Luận (0)
Comment