Chương 241: Hôm nay bồi thường luôn được không
“Khụ khụ… phó xưởng trưởng Mai, hôm nay bồi thường luôn được không?”
Phó xưởng trưởng Mai: “… Cô muốn là có luôn.”
Lý Thanh Lê dứt khoát quyết đoán: “Tôi muốn.”
Lý Thanh Lê và đám người Điêu Mỹ Hán giải quyết cơm trưa ở xưởng phân bón hóa học, lúc trở về lại tới tòa nhà ký túc xá công nhân viên chức lấy giỏ, đòn gánh và bao tải, sau đó đi không ngừng nghỉ vội trở về nhà vì Lý Thanh Lê thật sự sợ mình sẽ bùng nổ mất.
Trên đường chỉ có hai anh em, anh tư Lý không nhịn được lại hỏi Lý Thanh Lê phó xưởng trưởng xưởng phân bón hóa học rốt cuộc tìm cô làm gì, Lý Thanh Lê cũng không giấu mà trực tiếp nói lại chuyện của Đỗ Văn Thanh.
Anh tư Lý nghe xong: “… Người này rảnh à? Sớm muộn gì cũng bị vạch trần, lãng phí sức lực này để làm gì?”
Lý Thanh Lê cũng rất muốn biết rốt cuộc người ta muốn làm gì đây?
Hai anh em từ huyện về công xã, từ công xã về đến đại đội, dưới chân sinh gió về đến nhà.
Vào sân Lý Thanh Lê đã ném hết đồ xuống, chỉ cầm một cây đòn gánh đi vào phòng ở của anh cả Lý.
“Lý Đại Nha, cháu ra đây cho cô!”
Lý Thanh Lê liên tiếp gọi bốn năm tiếng vẫn không có ai đáp lời cô, tức đến mức tông cửa phòng của phòng cả, húc vang một tiếng.
Bà Điêu vội vàng chạy ra khỏi phòng mình: “Húc cái gì đấy? Đại Nha không ở nhà, con có chuyện gì nói với mẹ trước đi…”
Không đợi bà ta nói xong, Lý Thanh Lê đã không hề do dự lập tức chạy ra khỏi sân.
Bà Điêu thấy bộ dáng không đội trời chung này của con gái mình cũng biết lần này Lý Đại Nha chắc chắn đã đắc tội với con gái rất nặng, trong lòng cũng tức tối, một đường chạy bước nhỏ đuổi theo, nhất định phải giúp con gái bắt được Lý Đại Nha về!
Lý Thanh Lê ra khỏi sân trực tiếp đi tới nhà những người bạn tốt nhất của Lý Đại Nha tìm, trước tới nhà anh hai Cam gần nhất, sau đó lại tới nhà Lý Chính Cầm, vậy mà cũng không tìm được người, Lý Thanh Lê đầy một bụng lửa giận, dứt khoát tìm xung quanh đại đội, kết quả lại tìm được Lý Đại Nha ở nhà Triệu Ma Tử, cô bé đang ngồi chung với Triệu Nghênh Xuân, giúp người ta bóc đậu phộng.
Ở nhà cũng không thấy cô bé chăm chỉ như thế bao giờ!
Lý Thanh Lê nghiêm mặt đi vào, kéo cánh tay Lý Đại Nha lôi ra ngoài.
“Cô út, cô kéo cháu làm gì?” Lý Đại Nha muốn giãy dụa, vẻ mặt không tình nguyện.
Ánh mắt của Lý Thanh Lê đầy u ám chém về phía cô bé như dao găm: “Chuyện tốt mà mình làm, trong lòng không tự biết một chút nào sao?”
Nếu không phải nể mặt anh cả chị cả thì cô đã nổi đóa ngay tại trận rồi!
Lý Đại Nha bị vẻ mặt hầm hầm giận dữ này của Lý Thanh Lê dọa sợ, từ nhỏ đến lớn tuy cô út hung dữ nhưng chưa bao giờ dùng ánh mắt dữ tợn như thế nhìn cô bé, trong lòng cô bé căng như dây đàn, không dám làm trái nữa, chỉ có thể để mặc Lý Thanh Lê túm cô bé về nhà họ Lý.
Khi về đến nhà cũng không còn sớm nữa, hai vợ chồng anh cả Lý từ bên ngoài về, đột nhiên thấy Lý Thanh Lê mặt mà dữ tợn hùng hùng hổ hổ kéo Lý Đại Nha vào, trong lòng đều nhảy dựng.
Chị cả Lý mặc kệ cho gà vịt ăn, lau tay vội đi lên hỏi: “Cô út, sao thế em?”
Chị cả Lý lặng lẽ muốn tách hai cô cháu ra, ai ngờ tay còn chưa đụng tới đã bị Lý Thanh Lê đẩy ra: “Chị cả, em cũng muốn nể mặt chị và anh cả nhưng hôm nay gây ra chuyện lớn rồi, tuyệt đối không thể dễ dàng bỏ qua!”
Chị cả Lý gấp đến giậm chân, mắng một câu: “Đại Nha, rốt cuộc con đã làm chuyện gì?”
Lý Đại Nha trừng mắt nhìn Lý Thanh Lê với ánh mắt ai oán, mím môi đáp với vẻ đáng thương: “Mẹ, gần đây con cũng không làm gì cả, con nào biết mình lại đắc tội với cô út chỗ nào đâu…”
Lý Thanh Lê quay người lại, ánh mắt hung ác như diều hâu, lạnh lùng chất vấn: “Lý Đại Nha, lần trước cô viết thư từ chối Đỗ Văn Thanh, cháu đã gửi đi chưa?”
Ánh mắt của Lý Đại Nha lập lòe điên cuồng, không tự chủ được nuốt mạnh nước miếng, ra vẻ tùy ý đáp: “Gửi… gửi rồi ạ.”
Lý Thanh Lê không hề do dự vạch trần lời nói dối của cô bé: “Cháu nói dối! Hôm nay cô và Đỗ Văn Thanh đã đối chất, anh ta hoàn toàn không nhận được lá thư đó, càng hơn thế, anh ta còn nhận được rất nhiều thư ký tên Lý Thanh Lê này, anh ta thậm chí còn tưởng cô và anh ta đang kết đối tượng!”
Trái tim của Lý Đại Nha rớt bịch một tiếng, hai chân lại càng ngày càng nhũn, vội vàng bám vào mẹ mình là chị cả Lý đứng cho vững.
Bà Điêu mới trở về nghe được cũng giật nảy mình, vội hỏi: “Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì vậy Tiểu Lục? Sao còn liên quan Tiểu Đỗ đến nữa?”