Thập Niên 70 Cô Em Chồng Cực Phẩm (Dịch Full)

Chương 244 - Chương 244. Dựa Vào Cái Gì Em Phải Giúp Anh Ta

Chương 244. Dựa vào cái gì em phải giúp anh ta Chương 244. Dựa vào cái gì em phải giúp anh ta

Chương 244: Dựa vào cái gì em phải giúp anh ta

Đám người anh cả Lý mang vẻ mặt nhẹ nhõm, đều cho rằng chút tóc còn lại của Lý Đại Nha cuối cùng cũng được cứu rồi.

Thế nhưng một giây sau, bọn họ chỉ nghe thấy Lý Thành Dương nói một cách ung dung thong thả: “Em gái, muốn thẩm vấn người khác anh lành nghề hơn em, chuyện này cứ giao cho anh, nếu Đại Nha còn không phối hợp anh sẽ giữ con bé cho em cắt tóc, em muốn cắt thế nào thì cứ cắt như vậy.”

Gia đình ba người anh cả Lý: “?” Sao thế này lại không giống như chúng ta tưởng tượng! Đây là lời người nói sao?

Mấy anh em anh ba Lý: Sợ rồi, từ khi nào em gái đã lây nhiễm cho thằng năm… không, bị mua chuộc chứ?

Lý Thanh Lê quan sát Lý Thành Dương vài lượt, nghĩ đến anh năm cô cũng biết cốt truyện tiểu thuyết, chắc chắn biết mình ngoại trừ trút giận cũng là vì cả gia đình anh cả cho nên cất kéo đi, chỉ trừng mắt nhìn Lý Đại Nha với vẻ giận dữ.

Lực áp bách của Lý Thành Dương khi nghiêm túc quả thật kinh người, Lý Đại Nha bị áp giải vào trong nhà chính ngồi, bên tay trái là Lý Thành Dương không phải hung thần ác sát nhưng vẻ mặt còn hơn cả hung thần ác sát, bên tay phải là Lý Thanh Lê cầm kéo mài lưỡi kéo xoèn xoẹt. Lý Thành Dương ép hỏi một lúc, tâm thái của Lý Đại Nha đã hoàn toàn sụp đổ, gục người lên bàn khóc rống, vừa khóc vừa nói:

“Anh Học Binh vất vả lắm mới vào được xưởng phân bón hóa học làm công nhân tạm thời, nhưng bây giờ trong xưởng không những không chuyển chính thức cho anh ấy mà còn định cuối năm sa thải anh ấy. Cháu nghĩ không bằng tác hợp cô út với cán sự Đỗ, đồng thời còn có thể thỉnh cầu cán sự Đỗ giúp ở trong thư. Học Binh nói cán sự Đỗ là người tâm phúc trước mặt phó xưởng trưởng bọn họ, người ta nói một câu bằng người khác nói mười câu, có người ta giúp nói chuyện vậy chuyển chính thức không thành vấn đề.”

Nói xong cô bé ngẩng đầu nhìn Lý Thanh Lê, nói với vẻ hơi oan ức: “Hơn nữa cán sự Đỗ có điều kiện tốt như vậy, cháu tác hợp cô với chú ấy cũng không phải hại cô, sau này cô út cô sống cuộc sống tốt nói không chừng còn phải cảm ơn cháu. Cháu thật sự không biết tại sao cô lại đối xử với cháu như vậy… hu hu hu…”

Lý Thanh Lê nhìn về phía đám người anh cả Lý với vẻ nghi ngờ: “Học Binh, thằng chó đó là ai? Dựa vào cái gì em phải giúp anh ta?”

Đám người anh cả Lý cũng vắt hết óc nghĩ xem người này là ai, cuối cùng vẫn là anh cả Lý vỗ đùi một cái: “Có phải đứa con trai nhà anh cả đã chết của Triệu Ma Tử, đổi theo họ mẹ nó tới huyện đấy không, nó tên là Triệu Học Binh thì phải?”

Lý Đại Nha lặng lẽ gật đầu, vậy mà trong vẻ mặt lại có thêm một phần ngại ngùng: “Là anh ấy.”

Lần này không chỉ Lý Thanh Lê mà hai vợ chồng anh cả Lý cũng như bị sét đánh trúng.

Anh cả của Triệu Ma Tử là Triệu Nhị Cẩu đã chết hơn hai mươi năm, con trai ông ta phải hai mươi tư hai mươi lăm rồi ấy chứ? Mà Đại Nha nhà bọn họ mới có mười lăm tuổi!

Anh cả Lý tức thở hồng hộc, ngón tay chỉ vào Lý Đại Nha: “Có phải con với Triệu Học Binh đã kết đối tượng rồi không?”

Lý Đại Nha cúi đầu không đáp nhưng hiển nhiên là ngầm thừa nhận rồi.

Hai vợ chồng anh cả Lý trong lúc nhất thời rất không thể chấp nhận được.

“Triệu Học Binh đó chỉ sợ đã hai tư hai lăm rồi, chỉ nhỏ hơn chú út của con một tuổi, mà con mới mười sáu, vẫn là một đứa trẻ choai choai, bàn đối tượng cái mẹ gì?” Mắt của anh cả Lý như chuông đồng, hiếm khi nổi nóng như vậy.

Chị cả Lý cũng không cam lòng yếu thế: “Triệu Học Binh đó một năm không về đại đội được mấy lần, sao con lại quen biết người ta, con hiểu người ta không? Con còn nhỏ tuổi đừng để bị người ta lừa!”

Lý Đại Nha giống như bị động vào vảy ngược, không kịp lau nước mắt đã gân cổ lên phản bác: “Qua mười ngày nữa là con mười bảy rồi, không phải trẻ con nữa, anh Học Binh đầy tuổi mới hai mươi ba, chúng con chẳng qua chỉ chênh nhau có sáu tuổi, sao lại không thể bàn đối tượng? Anh Học Binh bận việc không thể thường xuyên về đây nhưng bọn con có thư từ qua lại, cho nên đương nhiên con hiểu anh ấy, anh ấy sẽ không lừa con, anh ấy rất tốt với con!”

Bà Điêu là người đầu tiên lộ ra vẻ mặt nghi ngờ: “Tao có ấn tượng về vợ của Triệu Nhị Cẩu, không phải cái cô chồng vừa chết chưa được vài tháng đã quấn lấy người thành phố đã có vợ hay sao? Chỉ riêng loại người như mẹ cậu ta có thể dạy ra được cái thứ gì tốt?”

Bình Luận (0)
Comment