Thập Niên 70 Cô Em Chồng Cực Phẩm (Dịch Full)

Chương 245 - Chương 245. Đừng Hỏi

Chương 245. Đừng hỏi Chương 245. Đừng hỏi

Chương 245: Đừng hỏi

Lý Thanh Lê đúng là con gái thừa kế sự nghiệp của mẹ, cũng không nhịn được mà chế nhạo: “Anh ta là một người đàn ông trưởng thành không dựa vào bản thân giữ được công việc, ngược lại cố hết sức nghĩ mấy cách hạ lưu này, còn xúi giục một cô gái trẻ mười mấy tuổi như cháu làm đồng lõa, vừa phế vật vừa không có tiền đồ, nói anh ta tốt, có phải mắt cháu có vấn đề rồi không?”

Lý Đại Nha vẫn không nghe theo, không chịu từ bỏ: “Không phải, anh Học Binh…”

Lý Thanh Lê nhìn bộ dáng hãm sâu vào vũng bùn còn không tự biết này của Lý Đại Nha, biết chỉ vài ba câu hoàn toàn không thể thay đổi được suy nghĩ của người ta, cho nên chẳng muốn phí nước bọt nữa, cô nói với hai vợ chồng anh cả Lý: “Anh cả chị cả, ngày mai em sẽ viết thư nói rõ tình hình với Đỗ Văn Thanh, về phần Đại Nha, lá gan lớn như vậy lại còn khuỷu tay xoay ra bên ngoài, em chắc chắn không thể bỏ qua dễ dàng được, nhất định phải dạy dỗ nó một trận nên thân.”

Khóe mắt của cô liếc nhìn về phía Lý Đại Nha trên ghế dài một cách lạnh lùng, Lý Đại Nha đầy một bụng lời giải thích cho Triệu Học Binh đều nín trở lại.

Hai vợ chồng anh cả Lý rối rắm trong lòng, vừa tức Đại Nha gây chuyện thị phi, không hiểu chuyện, vừa hơi lo lắng cô bé bị dạy dỗ nặng quá, bà Điêu thu hết vẻ mặt của hai vợ chồng vào trong mắt, mới vung bàn tay to nói: “Đừng hỏi anh cả chị cả con làm gì, hai đứa con bị bọn nó chiều đến coi trời bằng vung rồi, nên dạy dỗ một trận nên thân!”

Anh cả Lý thấy mẹ mình thật sự tức giận rồi, chỉ đành dè dặt hỏi Lý Thanh Lê: “Em gái, em tính dạy dỗ Đại Nha thế nào?”

Lý Thanh Lê xoa cằm, trông hơi khó xử: “Cạo đầu hòa thường? Gánh phân? Làm hết toàn bộ việc trong nhà? Cầm chày gỗ đánh cho no đòn, còn là loại mười ngày không xuống được giường đó? Không được, đều nhẹ quá, vẫn phải mạnh hơn chút mới được…”

Lý Thanh Lê cứ nói một câu là cả người của Lý Đại Nha lại run một lần, đến cuối cùng đầu óc đã tỉnh táo hơn một chút, tâm trạng tuyệt vọng cũng càng ngày càng dâng lên hơn, những hình phạt này không có cái nào cô bé muốn gánh cả.

Lúc này Lý Thành Dương lại chậm rãi mở miệng nói: “Gần đây bọn em thiếu người, kêu Đại Bảo và Đại Nha theo sau em chạy một đợt đi, với tính cách của hai anh em bọn nó phải từ từ mài giũa.”

Anh ta nói chuyện nhẹ nhàng nhưng thâm ý trong lời nói lại khiến Lý Đại Nha áp lực gấp đôi.

Lý Thanh Lê không hề nghĩ ngợi mà đồng ý, anh năm của cô ngày nào cũng cho người dưới tay huấn luyện quân sự, vừa chạy bộ vừa luyện quyền, còn phải mỗi ngày chạy tới chạy lui qua ba đội sản xuất, gần như chân không chạm đất, với tính cách của anh năm nói là làm được, Lý Đại Nha theo anh ta sẽ được nếm mùi đau khổ ngay!

“Được! Cứ nghe anh năm đi!” Trong mắt Lý Thanh Lê lóe lên tia sáng vui khi thấy người gặp họa, cũng là lần đầu tiên cảm thấy anh năm này của mình coi như thuận mắt, ít nhất là bây giờ có người giúp mình rồi, cảm giác này cũng không tệ.

Vợ chồng anh cả Lý vẫn cảm thấy chú năm nhà mình còn đáng tin hơn em gái nên cũng đồng ý, Lý Đại Nha hoàn toàn không có đường lựa chọn, chỉ có Lý Đại Bảo là mang vẻ mặt tuyệt vọng.

Lý Đại Nha phạm lỗi tại sao cậu bé cũng bị liên lụy? Cậu bé thật sự nằm không cũng dính đạn!

Sự việc kết thúc, bà Điêu cầm hai bím tóc của Lý Đại Nha thổi sạch bụi bên trên rồi cất đi, nói không chừng còn có thể lén bán kiếm ít tiền.

Lý Thanh Lê đang định về phòng viết thư, nhưng vừa đến cửa đã bị bà Điêu kéo cánh tay lại, sáp tới bên tai cô nhỏ giọng nói: “Tiểu Lục, dù sao Đại Nha cũng viết nhiều thư giả như thế, Tiểu Đỗ cũng coi là thật, chứng tỏ giữa hai đứa các con có duyên phận, con dứt khoát đừng viết thư nữa, ngày mai lại tới xưởng phân bón hóa học một chuyến còn có thể tiếp xúc với Tiểu Đỗ nhiều hơn, tốt bao nhiêu?”

Một khắc này Lý Thanh Lê vô cùng cạn lời, oán khí đối với Lý Đại Nha cũng lên thêm một tầng, con nhãi thối đó làm hại mình!

Cô sợ bà Điêu lại lải nhải nữa, buổi tối viết xong thư, sáng hôm sau bữa sáng còn không kịp ăn đã ra ngoài gửi thư, khổ cực đợi chờ hai ngày, cuối cùng cũng đợi được thư hồi âm của Đỗ Văn Thanh.

Lý Thanh Lê đọc xong thư đúng là muốn cười, buổi chiều Lý Đại Nha và Lý Thành Dương về nhà, cô đích thân đưa thư vào trong tay của Lý Đại Nha.

Bình Luận (0)
Comment