Thập Niên 70 Cô Em Chồng Cực Phẩm (Dịch Full)

Chương 246 - Chương 246. Rốt Cuộc Trong Thư Nói Gì

Chương 246. Rốt cuộc trong thư nói gì Chương 246. Rốt cuộc trong thư nói gì

Chương 246: Rốt cuộc trong thư nói gì

Lý Đại Nha càng đọc sắc mặt càng kém, đọc xong thư giống như vừa chịu xong hình phạt, mặt cắt không còn một giọt máu, sắc mặt nhợt nhạt, tay cầm thư cũng đang run.

Bỗng chốc cô bé cầm thư lên lập tức xé thành mảnh vụn, vẻ mặt vô cùng kích động: “Cháu không tin! Lá thư này là giả! Các người lừa cháu!”

Đám người anh cả Điêu ở trong nhà chính vội vàng hỏi Lý Thanh Lê: “Em gái, rốt cuộc trong thư nói gì?”

Lý Thanh Lê ngồi xuống vị trí bên trái bàn vuông, trong mắt hiện ra vẻ châm biếm, còn có một chút xíu thương cảm như vậy, cô chậm rãi đáp: “Đỗ Văn Thanh nói Triệu Học Binh đó thề thốt phủ nhận chuyện mình viết thư giả, nét bút đó thật sự không phải của anh ta…”

Đám người anh cả Lý cũng chẳng bất ngờ gì, nhưng lá thư đó cũng không phải do Triệu Học Binh viết, lẽ nào còn người thứ ba tham gia vào chuyện này? Thế này cũng quá ghê tởm rồi, tổ đội làm chuyện xấu à?

“Chuyện này không phải trọng điểm, trọng điểm là Triệu Học Binh nói anh ta hoàn toàn không quen Lý Đại Nha, cũng chỉ gặp mặt có vài lần, huống chi người ta đã có vợ chưa cưới, cuối năm này sẽ kết hôn, làm sao có quan hệ gì với một con bé miệng còn chưa dứt sữa được? Nói đơn giản lại thì anh ta không quen Đại Nha, không có khả năng đang kết đối tượng, chuyện này anh ta hoàn toàn không biết, về phần tại sao Đại Nha lại nghĩ ra cách ngu xuẩn như vậy để giúp anh ta, có khả năng là biết được chuyện từ chỗ em gái họ Triệu Nghênh Xuân của anh ta. Hơn nữa trong thư Đỗ Văn Thanh còn nói Triệu Học Binh rất giận dữ, nói cuối tuần này sẽ về quê tìm chúng ta đòi lời giải thích.”

“Cái gì?” Chị ba Lý hóng chuyện một cách hào hứng, nghe đến đây không nhịn được mà lộ ra cảm xúc thật.

Không chỉ chị ba Lý kinh sợ mà đám người anh cả Lý và bà Điêu cũng sợ ngây người hết, không ngờ trên đời lại còn có người vô sỉ và đê tiện như thế? Làm nền cho nhà họ Lý chính trực liêm minh, căn chính miêu hồng hay sao?

Anh ba Lý ngồi đầu tiên bên phải trầm ngâm một lúc rồi lên tiếng: “Sẽ không phải tên tiểu súc sinh Triệu Học Binh này và vợ chưa cưới của cậu ta hợp mưu tính kế Đại Nha đấy chứ? Triệu Học Binh đang ở xưởng phân bón hóa học chắc chắn biết trước chúng ta chuyện anh cả họ muốn giới thiệu Đỗ Văn Thanh cho em gái chúng ta, cậu ta vì giữ được chức vị công nhân ở xưởng phân bón hóa học, thậm chí còn muốn chuyển chính thức, cho nên cậu ta đã viết thư vừa có ý xấu tiếp cận Đại Nha, khiến Đại Nha cho rằng đang bàn đối tượng với cậu ta, vừa để Đại Nha tác hợp em gái với Đỗ Văn Thanh.

Chỉ là Triệu Học Binh không ngờ vậy mà em gái chúng ta lại từ chối Đỗ Văn Thanh, không có cách nào khác, cậu ta chỉ có thể nghĩ ra cách viết thư giả này, lợi dụng thân phận của em gái tiếp tục qua lại với Đỗ Văn Thanh, đến một ngày kia thời cơ chín muồi rồi, cậu ta sẽ nhắc đến quan hệ của Triệu Học Binh và Lý Thanh Lê trong thư, đến khi ấy Đỗ Văn Thanh chắc chắn sẽ giúp cậu ta một phen, giữ được công việc cũng sẽ thành công!” Anh ba Lý vỗ tay một cái, phân tích xong xuôi.

Lý Thành Dương lại nhanh nhạy phát hiện ra lỗ hổng trong đó, một đôi mắt sắc bén nhìn chằm chằm vào Lý Đại Nha: “Cho dù Triệu Học Binh biết trước anh cả họ muốn giới thiệu Đỗ Văn Thanh cho em gái quen, nhưng thời gian cho cậu ta chuẩn bị cũng không dư dả, trong khoảng thời gian ngắn ngủi làm sao cậu ta có thể lôi kéo Đại Nha, hơn nữa khiến Đại Nha cam tâm tình nguyện nghe lời cậu ta? Đại Nha, thật ra cháu và Triệu Học Binh đã quen biết lâu lắm rồi đúng không?”

Chuyện đã đến nước này, Lý Đại Nha còn có gì để che giấu nữa, cô bé gật đầu một cách khó khăn, đáp: “Tết năm ngoái anh ấy về đội sản xuất, không lâu sau anh ấy gửi lá thư đầu tiên cho cháu, nhưng cháu không có tiền nên hồi âm ít, trên cơ bản đều là anh ấy viết cho cháu, sau này chúng cháu quen nhau… Vài ngày trước khi cô út xem mắt, anh ấy lại gửi thư tới nói thích cháu, nhưng cháu còn quá nhỏ tuổi nên anh ấy vẫn luôn không dám nói ra, nhưng bây giờ công việc của anh ấy không ổn định, làm sao có thể đảm bảo cuộc sống sau này của bọn cháu được? Sau đó anh ấy lại viết thư nói biết chú họ muốn giới thiệu cán sự ở xưởng phân bón hóa học cho cô út, nói đây là một cơ hội nghìn năm có một, kêu cháu giúp anh ấy, chỉ cần anh ấy giữ được công việc, đợi cháu mười tám tuổi anh ấy sẽ lập tức cưới cháu. Anh ấy có cách chuyển hộ khẩu của cháu vào thành phố, đến khi ấy cháu có thể vào thành phố hưởng phúc…”

Bình Luận (0)
Comment