Chương 247: Tin
Bà Điêu vô cùng buồn nôn, không nhịn được mà nhấn ngón tay vào đầu Lý Đại Nha: “Thật đúng là ngu hết thuốc chữa rồi! Cái thứ ghê tởm như vậy cũng có đối tượng, lại còn dụ dỗ một cô gái trẻ mới mười lăm tuổi… Cơm tối qua của bà mày sắp phun hết ra rồi đây này, sao mày còn coi người ta như bảo bối hả cháu? Mắt bị móc rồi hả, cần nó có ích gì?”
Bà ta lại quay đầu dạy dỗ hai vợ chồng anh cả Lý: “Nhìn thấy chưa, đây chính là con gái chúng mày chiều ra đấy, tùy tính không hiểu chuyện cũng thôi đi lại còn mất não! Ngược lại tao muốn xem có phải đợi ngày nào đó Đại Nha hủy hoại cả đời mình thì bọn mày mới biết hối hận hay không?”
Hai vợ chồng anh cả Lý cũng túa mồ hôi lạnh đầy người, tiểu tử này chỉ dựa vào viết thư lại lừa con gái mình đến mụ mị đầu óc, nếu như người ta thật sự có suy nghĩ gì khác với Đại Nha thì sao? Bọn họ càng nghĩ càng thấy sợ.
Lý Thanh Lê nghe xong cũng cảm thấy không đúng: “Anh ta đã gửi nhiều thư như vậy cho cháu, vậy tại sao anh ta vẫn không lo lắng sợ hãi chút nào như vậy? Như thể hoàn toàn không kiêng dè cháu? Sẽ không phải cháu đã xé hết toàn bộ thư rồi đấy chứ?”
Vẻ mặt của Lý Đại Nha lúng túng, thật lâu sau mới đáp như tiếng muỗi kêu: “Triệu Học Binh nói cháu giữ lại thư không an toàn, bị cha mẹ cháu phát hiện sẽ ngăn cản bọn cháu qua lại nên kêu cháu trả lại thư cho anh ta, anh ta sẽ bảo quản thay cháu trước, đợi ngày chúng cháu kết hôn, anh ta lại, lại…”
Lý Đại Nha khóc không thành tiếng, lời sau đó đã không nói ra được nữa.
Trong lúc mọi người im lặng, Lý Thanh Lê lại bảo: “Bây giờ con đã tin toàn bộ chuyện này đều là âm mưu của Triệu Học Binh, vì đầu óc của Lý Đại Nha thậm chí còn không thông minh bằng một nửa con, nó hoàn toàn không có khả năng nghĩ ra được cách vòng vèo như vậy để giúp Triệu Học Binh. Nó là đồ ngu cho nên mới bị người bán còn giúp người ta đếm tiền, phi… đúng là làm mất mặt người nhà họ Lý!”
Bà Điêu trực tiếp hỏi anh cả Lý: “Thằng cả, có phải mày ôm nhầm con rồi không? Ngu như vậy còn khuỷu tay xoay ra bên ngoài, là giống của nhà họ Lý chúng ta sao?”
Những người nhà họ Lý khác không nói gì, tuy rằng có cãi nhau ầm ĩ nhưng chưa bao giờ có chuyện giúp người ngoài hại người nhà xảy ra, vậy mà hôm nay lại có.
Hai vợ chồng anh cả Lý vô cùng xấu hổ, chỉ hận không thể chui vào cái rãnh trên đất cho rồi.
Triệu Học Binh vốn muốn mượn quan hệ trong nhà của Lý Đại Nha và Đỗ Văn Thanh để nhờ vả quan hệ, chuyện công việc của mình hiển nhiên cũng sẽ dễ dàng giải quyết, sự việc vốn đang tiến triển thuận lợi, chỉ là ai biết Lý Thanh Lê không mưu cầu danh lợi trong miệng Lý Đại Nha lại tới huyện, không những tới huyện mà còn cứ cố tình chẳng hiểu sao đụng mặt Đỗ Văn Thanh, cũng không biết bại lộ thế nào mới dẫn đến kế hoạch của anh ta thất bại.
Cũng may Lý Đại Nha dễ lừa, trước khi anh ta tính kế đã chuẩn bị sẵn đường lui, cho nên ngay khi phó xưởng trưởng Mai và Đỗ Văn Thanh gọi anh ta lên văn phòng, anh ta không những thể hiện ra tâm trạng vô cùng kích động, thề thốt phủ nhận, mà anh ta còn muốn thể hiện sự xấu hổ và nhục nhã vô cùng của mình, thề nhất quyết phải về công xã Xuân Thủy chất vấn Lý Đại Nha.
Anh ta không thể biểu hiện ra có chút chột dạ nào, bằng không mình sẽ tự chuốc lấy họa, vạn kiếp bất phục.
Cuối tuần này trong xưởng nghỉ ngơi, Triệu Học Binh dựa theo lời nói trong thư trở về quê nhà, đến đội sản xuất thứ hai anh ta đang định tới nhà họ Triệu trước để gọi đám người chú họ của mình, đại đội trưởng phó đội trưởng gì đó anh ta cũng gọi hết, anh ta cũng không ngu mà đơn thương độc mã lao tới nhà họ Lý, anh ta ngại sống lâu sao?
Thế nhưng Triệu Học Binh còn chưa đến cổng thôn, đang đi trên con đường lớn hai bên toàn là bụi cỏ, đột nhiên bị người đá một cước ngã sấp, không cho anh ta phản ứng lại đã bị người chụp bao tải, sau đó kéo vào trong đồng ruộng không một bóng người, tiếp đó chính là một trận quyền cước đấm đá chắc nịch không hề qua loa chút nào.
Thông báo chính xác thời gian mình về quê, đầu óc của Triệu Học Binh này bị heo ăn rồi sao?