Thập Niên 70 Cô Em Chồng Cực Phẩm (Dịch Full)

Chương 248 - Chương 248. Mau Ra Đây Cho Lão Tử

Chương 248. Mau ra đây cho lão tử Chương 248. Mau ra đây cho lão tử

Chương 248: Mau ra đây cho lão tử

Buổi trưa, tại cổng lớn nhà Lý Khánh Sơn, đội sản xuất thứ hai, công xã Xuân Thủy chèn kín người, cha mẹ của Triệu Ma Tử và một đám người nhà họ Triệu che chở Triệu Học Binh mặt mũi sưng vù, ánh mắt đã rời rạc tới bên ngoài cổng lớn nhà họ Lý.

“Triệu Thành Phát, Giang Huệ Lan, tụi bây mau ra đây cho lão tử!” Triệu Ma Tử chống nạnh la to, nước miếng phun đầy đất.

Gần như cùng lúc ông ta vừa dứt lời, cổng lớn bị đẩy ra từ bên trong, cả gia đình lớn nhà họ Lý nối đuôi nhau đi ra, hơn hai mươi người trong nháy mắt đã chắn kín cổng.

Triệu Ma Tử thấy người nào trong bọn họ cũng mang vẻ mặt như thường, hoàn toàn không có ý định mở miệng nên chỉ có thể tự mình nói tiếp, chỉ vào cái đầu heo của Triệu Học Binh đang được người dìu đỡ, chất vấn: “Nhìn chuyện tốt mà bọn mày làm đi, đánh cháu trai tao thành ra thế này? Bắt nạt Học Binh không cha có đúng không? Anh cả tao không còn nhưng tao vẫn còn sống đấy!”

Anh ba Lý biết tính cách của anh cả nhà mình không thích hợp xử lý chuyện này, cho nên nghển thẳng cổ quan sát Triệu Học Binh vài cái, đáp: “Ô, nếu không nhìn kỹ tôi còn tưởng trên cơ thể người mọc ra một cái đầu heo cơ đấy, dọa người sợ chết mất thôi, sao thế, làm chuyện thiếu đạo đức bị người đánh thành ra như vậy à? Bị đánh thì tìm người đánh nó đi chứ, tới nhà họ Lý chúng tôi làm gì?”

Mặt của Triệu Ma Tử đỏ tía tai, giọng nói thô bạo: “Ai dám làm không dám nhận thì thằng đó là đồ tạp chủng! Ai đánh Học Binh thành ra như vậy, trong lòng nhà họ Lý chúng mày không biết tí nào sao?”

Anh ba Lý và các anh em nhà mình đưa mắt nhìn nhau, vẻ mặt của người này vô tội hơn người kia: “Gì? Chúng tôi đang yên đang lành tại sao phải đánh cháu trai anh?”

Triệu Ma Tử trăm tính vạn tính lại không ngờ vậy mà người nhà họ Lý hoàn toàn không thừa nhận, trong lúc nhất thời nghẹn lời, chỉ đành cầu cứu Triệu Học Binh: “Học Binh, cháu nói đi!”

Triệu Học Binh đối diện với bộ dáng dọa người, tuy mang vẻ mặt ngậm cười nhưng đáy mắt lại giấu tia sáng lạnh u ám của đám người nhà họ Lý, chỉ cảm thấy liếc mắt cái da đầu đã run lên, nhưng nhiều người đang nhìn như thế, anh ta cũng không sợ đến vậy, chịu đựng cơn đau ở khóe miệng, đáp: “Cái này còn cần nói nữa sao? Bọn họ cho rằng cháu xúi giục Lý Đại Nha viết thư giả cho cán sự Đỗ để vớt được lợi ích từ trong đó, cho nên hận cháu, muốn báo thù cháu!”

Đôi mắt hoa đào của anh ba Lý hơi híp lại, ngoài mặt vẫn tươi cười: “Cho nên cậu đã làm sao?”

Ánh mắt của Triệu Học Binh mang theo phòng bị, thề thốt phủ nhận: “Đương nhiên không làm gì rồi, tôi là người vô tội! Tôi và Lý Đại Nha hoàn toàn không quen!”

Anh ba Lý đi qua, vỗ một phát lên vai Triệu Học Binh, bộ dáng vô cùng an ủi: “Hổ phụ không sinh khuyển tử, tôi biết ngay con trai của anh Nhị Cẩu sẽ không phải loại súc sinh mặt người dạ thú, lòng dạ hiểm độc, sinh con trai không có hậu môn, kiếp sau đầu thai làm súc vật đó, được, cả gia đình chúng tôi đều tin cậu là người vô tội! Ha ha…”

Triệu Học Binh mơ hồ, sau đó vẻ mặt như bị người nhét cứt vào mồm.

Anh ba Ly thu tay lại, cười ha ha nói với những người khác: “Thật ra chuyện của Đại Nha hoàn toàn chỉ là hiểu lầm, nếu đã là hiểu lầm vậy chúng tôi cần gì phải đánh cháu trai Học Binh, về phần là ai, chúng tôi cũng không biết.”

Đây chính là kết quả mà cả gia đình bọn họ bàn bạc, nếu sự việc thật sự bại lộ ở huyện thành ngược lại không sao, dù sao cũng chẳng ai biết ai, nhưng nếu nhà bọn họ thừa nhận rồi truyền khắp đội sản xuất, ngược lại sẽ làm hỏng danh tiếng của Đại Nha, nhưng nếu Triệu Học Binh đã sống chết không thừa nhận, trên tay bọn họ không có bằng chứng, vậy cứ dứt khoát thuận nước đẩy thuyền nói không có chuyện này đi.

Sự việc có thể đã xảy ra, nhưng dạy dỗ Triệu Học Binh vẫn phải dạy dỗ, người nhà họ Lý bọn họ cái gì cũng có thể chịu chỉ là không thể chịu thiệt!

Anh ba Lý lấy sức nhỏ đánh thắng sức lớn, khiến cho một nhóm người Triệu Học Binh một quyền đánh lên quai chèo, thật sự bức bối cực kỳ.

Chị ba Lý thấy ánh mắt của Triệu Học Binh nhìn chồng mình như ăn thịt người, lập tức cảm thấy khó chịu, cắn một miệng đầy hạt dưa, phun vỏ phì phì, mang theo cái bụng vẫn chưa nhô lên đi qua, nói: “Mày trừng cái gì mà trừng? Mắt to hơn ai hay là làm sao? Mày vẫn cảm thấy là nhà bọn tao đánh chứ gì? Mày có bằng chứng không? Không có bằng chứng thì cút ngay! Còn trừng nữa bà móc mắt mày ra làm bóng đá bây giờ!”

Bình Luận (0)
Comment