Thập Niên 70 Cô Em Chồng Cực Phẩm (Dịch Full)

Chương 266 - Chương 266. Các Chị Có Tư Cách Gì Nói Đùa Với Tôi

Chương 266. Các chị có tư cách gì nói đùa với tôi Chương 266. Các chị có tư cách gì nói đùa với tôi

Chương 266: Các chị có tư cách gì nói đùa với tôi

Lý Thanh Lê lại chống nạnh, có thể nói là khá tự hào đáp: “Tôi là dạ dày gà con đấy thì đã sao? Tâm nhãn tôi có nhỏ đến đâu cũng không thể bằng hai đứa có tâm nhãn xấu như các chị, lòng dạ thì đen thui, chỉ thích hại người! Còn nữa, tôi quen các chị lắm sao? Các chị có tư cách gì nói đùa với tôi? Các chị cũng thật biết nói đùa đấy!”

Uông Diễm Linh nói xong, Đinh Khiết ở bên cạnh cô ta hoàn toàn không cho Lý Thanh Lê không gian nghỉ xả hơi, ngay sau đó đã nói với vẻ hung thần ác sát: “Chúng tôi chẳng qua chỉ nói đùa vài câu với cô nhưng cô lại đánh chúng tôi thành ra như vậy, cô mới là đồ lòng dạ đen tối, cả nhà cô đều lòng dạ đen tối!”

Lý Thanh Lê lập tức quay đầu văng nước miếng với Đinh Khiết: “Hai người các chị đánh một mình tôi còn không đánh lại được, có thể trách ai trong lòng lại không tự biết, còn không phải do các chị quá phế hay sao?”

Một cái miệng của Lý Thanh Lê chiến với hai cái miệng, không những không rơi vào thế hạ phong, ngược lại với tài ăn nói và khí thế của cô áp chế đối phương, chèn ép hai người Đinh Uông gần như không ngóc đầu lên được.

Đinh Khiết vô cùng giận dữ, tức đến mức hốc mắt ẩm ướt, chỉ có thể nói: “Cô mới phế, cả nhà cô đều phế!”

Lý Thanh Lê xắn tay áo, hằm hè: “Các chị không mang cả nhà người ta ra thì không nói được tiếng người đúng không? Vậy để tôi từ từ dạy dỗ các chị cho biết!”

Tình cảnh lại rơi vào trong hỗn loạn, đám người Trương Uyển Hoa vẫn còn nhớ như in lực chiến đấu của Lý Thanh Lê, lần này không dám khoanh tay đứng nhìn nữa mà ba chân bốn cẳng kéo cô lại.

“Lê Tử, bình tĩnh!”

“Có gì từ từ nói, chúng ta đừng động tay có được không?”

Về phần Đinh Khiết và Uông Diễm Linh, hai người này sợ hãi chạy đi giống như con thỏ, vẻ mặt nghĩ lại vẫn còn sợ.

Chủ nhiệm Lệ cũng bị hai bên cãi nhau như muốn sức đầu mẻ trán, vội vàng đứng ra chủ trì.

“Được rồi, còn cãi nữa tôi sẽ báo chuyện này lên trên, đến lúc đó các cô muốn hòa giải cũng không được đâu!”

Chủ nhiệm Lệ vừa nói ra lời này, mọi người lập tức trở nên yên tĩnh hơn.

“Chuyện này tôi đại khái đã hiểu được rồi, nói đến cùng là Đinh Khiết và Uông Diễm Linh gây sự trước…”

Đinh Khiết lập tức muốn mở miệng phản bác, lại bị một ánh mắt của chủ nhiệm Lệ trừng cái lùi về.

Chủ nhiệm Lệ nói tiếp: “Hai người các cô có lỗi nhưng Lý Thanh Lê gặp chuyện hẳn nên phản ảnh với tôi trước, tôi sẽ giải quyết giúp cô chứ không phải ra tay đánh người, cho nên cách làm này của cô cũng không ổn thỏa. Nếu ba người đều đã có lỗi, vậy cả ba mỗi người viết bản kiểm điểm hai nghìn từ, ngày kia nộp cho tôi.”

Chủ nhiệm Lệ vừa dứt lời, đột nhiên trở nên nghiêm khắc: “Đây là lần đầu tiên, nể tình các cô lần đầu vi phạm nên cho các cô một cơ hội khác, nếu lần sau còn để loại chuyện này xảy ra trước mặt tôi, vậy tất cả đều cút ra khỏi xưởng của chúng tôi đi!”

Những lời này của bà ta vô cùng có sức nặng, khiến cho Đinh Khiết và Uông Diễm Linh không dám nói chuyện, dù sao thời buổi này có ai không phải chen nhau sứt đầu mẻ trán muốn vào xưởng, chẳng ai bằng lòng từ bỏ bát cơm sắt này cả.

Lý Thanh Lê ngoài mặt kiêu ngạo lạnh lùng nhưng tâm trạng trong lòng lại rất nhẹ nhõm, những lời mà Đinh Khiết và Uông Diễm Linh nói trong ký túc xá ở trong mắt cô chỉ là một quả rắm, cũng chỉ thấy thối một chút, phẩy tay là tan, cô hoàn toàn không coi đó là chuyện to tát gì, nhưng những nắm đấm cô đánh Đinh Khiết và Uông Diễm Linh lại là thật, về phần bản kiểm điểm hai nghìn chữ cũng không làm khó được cô, cô cảm thấy lượng từ vựng của mình vẫn được.

Cho nên hình phạt của chủ nhiệm Lệ dành cho bọn họ, đối với cô mà nói quả thật là rất nhẹ nhàng, nhưng đối với Đinh Khiết và Uông Diễm Linh mà nói, bọn họ vừa không chiếm được lời ở mặt mồm mép, đánh nhau còn là một bên bị đánh, cuối cùng không những không trả thù được ngược lại còn phải viết bản kiểm điểm, cũng tức muốn chết rồi!

Trên đường trở về ký túc xá, Lý Thanh Lê bị Diệp Vãn Hà và Lưu Lệ vây quanh hai bên, những người khác ở ký túc xá đã đi xa rồi. Diệp Vãn Hà dựng ngón cái với Lý Thanh Lê, không thể không khâm phục nói: “Em là người đầu tiên ở xưởng chúng ta dám cãi nhau với Đinh Khiết như vậy, còn chửi Đinh Khiết thảm như thế nữa, chị thật sự khâm phục em!”

Lý Thanh Lê tùy tiện chỉnh lại tóc rối bên mai, vô cùng thong thả ung dung làm màu: “Này có gì đâu?”

Bình Luận (0)
Comment