Thập Niên 70 Cô Em Chồng Cực Phẩm (Dịch Full)

Chương 272 - Chương 272. Không Được Sao

Chương 272. Không được sao Chương 272. Không được sao

Chương 272: Không được sao

Ba tên đồng bọn rất khinh thường: “Ê gầy, mày đúng là thằng hèn nhát!”

Bi thương trong lòng gầy chảy ngược thành sông, cơn đau nhức ở chỗ không thể miêu tả đó tụi bây cũng chưa từng trải qua nên làm sao tụi bây biết được đau đớn của tao? Lại ăn thêm một cước nữa tao sẽ phế mất, thật sự sẽ phế mất!

Nhưng ba người béo cũng không rảnh rỗi để ý đến gầy nữa, vốn dĩ bọn họ thấy có người tới cũng không sợ như vậy vì bọn họ cũng coi đánh nhau thường như cơm bữa, nhưng cùng với hai bên giao thủ rồi, bọn họ mới hiểu ra lần này mình đã gặp phải tay khó giải quyết. Mấy anh em này người nào cũng biết đánh nhau không nói, sức còn không nhỏ, có đôi khi chỉ dùng sức lực đã nghiền áp trên đầu bọn họ, còn có cô gái đáng ghét đó thi thoảng lại đánh lén một cái, khiến cho bọn họ càng đánh càng không đánh lại được, thật sự nghẹn muốn chết.

Bốn người cao lùn béo gầy chống đỡ một lúc, cuối cùng vẫn toàn quân bị diệt, bị năm anh em anh cả Lý đá vào bụng không thể nhúc nhích được nữa.

Lý Thanh Lê khoanh tay nhìn cao lùn béo gầy trên đất, nhổ toẹt một bãi nước bọt: “Muốn tới dạy dỗ tôi? Các anh cũng xứng? Các anh không nói tôi cũng biết là Đinh Khiết gọi các anh! Bằng không sao tôi lại gọi các anh tôi tới?”

Hóa ra Lý Thanh Lê từ lúc cãi nhau với Đinh Khiết, lại biết cô ta có chỗ dựa, Đinh Khiết và Uông Diễm Linh lại cả ngày dùng loại ánh mắt sởn gai ốc đó nhìn cô, cô có ngu cỡ nào cũng nhìn ra được người ta sẽ không cam lòng từ bỏ, cho nên cô đã viết thư gửi về nhà từ trước, kêu đám người anh cả ở trên đường đợi từ trước, dụ rắn ra khỏi hang, nhất định phải phá hỏng kế hoạch của Đinh Khiết!

Quả nhiên, lúc này mới bao lâu thôi Đinh Khiết đã không nhịn được, còn lo lắng nhân thủ không đủ nên một lần gọi hẳn bốn tên lưu manh tới dạy dỗ một cô gái yếu ớt vô lực, chỉ biết đá vào ngã ba như cô? Thật đúng là lòng dạ hiểm độc!

Lý Thanh Lê nói ra lời này, ba người cao lùn và béo đều dùng ánh mắt uy hiếp nhìn chằm chằm vào gầy, trong miệng ồn ào cãi: “Chúng tôi không biết Khiết với không Khiết gì cả, chúng tôi chỉ nghe nói hoa khôi mới của xưởng dệt rất đẹp, muốn gặp một chút thôi, không được sao?”

Anh tư Lý nhấc chân nhét vào miệng đối phương một cước: “Thằng chó này, muốn quen em gái ông á, cũng không thèm rải nước tiểu ra soi xem mình lớn lên có bộ dáng gì? Mày cũng xứng?”

Lý Thanh Lê biết ba người này chẳng qua chỉ là con rối mà Đinh Khiết mời tới, cho nên cũng không định tốn nhiều nước bọt, quay đầu hỏi Lý Thành Dương: “Anh năm, bốn người này xử lý thế nào đây? Giao cho cục công an được không?”

Tên cao lớn hừ lạnh một tiếng, vô cùng khinh thường.

Ánh mắt của Lý Thành Dương lại liếc nhìn bốn người một lượt, châm cho mình một điếu thuốc: “Đưa tới đi, anh và lão Cao cũng được một khoảng thời gian chưa gặp rồi.”

Bốn người cao lùn béo gầy vốn còn mang bộ dáng heo chết không sợ nước nóng, nghe thấy vậy ánh mắt cuối cùng cũng thay đổi, trong mắt thoáng hiện ra vẻ sợ hãi.

Béo nâng gương mặt mập lên cười rất nịnh bợ: “Anh, anh giai, chúng ta có gì từ từ nói được không? Là chúng tôi có mắt không thấy thái sơn, anh đại nhân độ lượng, cho chúng tôi một cơ hội được không?”

Tên cao lớn phụ họa: “Đúng vậy đúng vậy, có câu không đánh không quen, nếu không phải có lần này, sao chúng tôi có thể nhìn thấy dáng vẻ anh dũng vi đại của năm vị đại ca chứ?”

Lý Thanh Lê khoanh tay, rùng mình một cái: “Êu, tởm thế!”

Lý Thành Dương cũng thấy buồn nôn vô cùng, xách tên béo lên khỏi đất, nói: “Kéo tới cục công an trước đi!”

Hiển nhiên đám người anh cả Lý nghe lời Lý Thành Dương, năm anh em áp giải bốn người cao lùn béo gầy tới thẳng cục công an.

Dọc theo đường đi tới cục công an này, bốn anh em cao lùn béo gầy nghĩ rất nhiều, dù sao cũng là tay lõi đời, về phương diện lừa người, đánh lừa dư luận, mặt dày mày dạn rất có kinh nghiệm, sự hoang mang mới đầu của bọn họ đến cuối cùng cũng dần dần gây tê cho chính mình, cảm thấy lần này mình chắc chắn có thể bình an vượt qua.

Tâm thái tốt của bọn họ vẫn luôn duy trì cho đến khi Lý Thành Dương và sĩ quan cảnh sát Cao của cục công an gặp mặt, Lý Thành Dương đấm cảnh quan Cao một cái. Cảnh quan Cao cũng mang vẻ mặt tươi cười đấm anh ta một cái, một cú đấm này khiến cho bốn anh em cao lùn béo gầy đầu váng mắt hoa, chỉ cảm thấy cả người mình đều bất ổn.

Bình Luận (0)
Comment